Hiển thị các bài đăng có nhãn 200 Bài Văn Mẫu Đặc Sắc. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn 200 Bài Văn Mẫu Đặc Sắc. Hiển thị tất cả bài đăng

Hãy tả lại quang cảnh trường em vào một buổi sáng đẹp trời ở thời điểm trước buổi học cho một người bạn thân khác trường cùng biết. Những bài văn mẫu lớp 5.

Những bài văn mẫu hay, rèn luyện kỹ năng viết bài văn hay đạt điểm cao lớp 5. Giúp các em học sinh lớp 5 học tốt môn tập làm văn trong chương trình sách giáo khoa. Nâng cao hơn nữa các kỹ năng viết và hoàn thiện một bài văn hay.

Hãy tả lại quang cảnh trường em vào một buổi sáng đẹp trời ở thời điểm trước buổi học cho một người bạn thân khác trường cùng biết. Những bài văn mẫu lớp 5.

BÀI LÀM VĂN MẪU: 

Hãy tả lại quang cảnh trường em vào một buổi sáng đẹp trời ở thời điểm trước buổi học cho một người bạn thân khác trường cùng biết. Những bài văn mẫu lớp 5.


Trường mình đẹp lắm! Đẹp nhất là những buổi sớm mai trước giờ vào học. Lúc ấy, ông mặt trời vừa nhô lên lơ lửng như một quả bóng vàng khổng lô tỏa những tia nắng dìu dịu xuống vạn vật. Đất trời bùng tỉnh dậy sau một cơn ngái ngủ. Đó cũng là thời điểm tụi nhỏ chúng mình ríu rít đến trường để được ngắm những vẻ đẹp tuyệt vời của một ngày nắng mới.

Sân trường lúc này mới nhộn nhịp tấp nập làm sao! Nhìn từ xa như có một đàn bướm trắng rập rờn bay lượn trong nắng sớm. Màu áo, màu khăn quàng hòa lẫn trong sương sớm hàng bạc, tạo nên những màu sắc kì ảo của một bức tranh đẹp. Hai cánh công mở ra từ lúc nào. Người ra, kẻ vào nhộn nhịp không khác gì một ngày hội. Giữa sân trường những cây điệp, cây phượng cành lá còn đọng những hạt sương sớm chấp chới như những viên hồng ngọc giữa màu xanh lục của tán lá, ánh lên những tia sáng vui mừng chào đón những người bạn thân quen. Sân trường sôi động hẳn lên bởi tiếng cười, tiếng nói râm ran. Những em học sinh lớp Một vai mang cặp, tay xách bình nước được ba mẹ đưa đến tận lớp học, gương mặt còn mang vẻ ngơ ngác, xa lạ. Những học sinh lớp trên thì bạo dạn hẳn ra bởi quen cảnh quen người, chạy nhảy đùa nghịch như những chú bê con nô đùa trên đồi cỏ. Khắp cả sân trường, những trò chơi của tuổi nhỏ diễn ra sôi động, hấp dẫn. Chỗ này chơi bi, chỗ kia đá cầu, chỗ nọ đuổi bắt nhau. Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục, cổ vũ bởi một đường bay của những trái cầu đẹp mắt hay một đường bi chính xác được bắn ra từ một xạ thủ nào đó. Nhóm các bạn gái cũng không kém phần sôi động. Trò chơi nhảy dây truyền thống lúc nào cũng hấp dẫn mọi người. Sợi dây uốn lượn lên xuống nhịp nhàng với những bước nhảy đẹp mắt trông như những nghệ sĩ xiếc chơi trò nhảy dày trên màn ảnh nhỏ. Trên cành điệp, cành phượng cao tít, những chú chìa vôi, chích se, chích bông… cũng đưa nhau cất tiếng hót líu lo như muốn cổ vũ, hòa cùng với một cuộc vui bên dưới. Mình cũng tham gia tích cực vào trò chơi kéo co, bởi mình kéo rất khỏe và thường đem về chiến thắng cho đồng đội, được các bạn đặt cho cái tên ngồ ngộ: “Đầu máy xe lửa”. Ở trong các hành lang của lớp học, rải rác một số nhóm đang chụm đầu vào nhau bàn bạc sôi nổi về những bài tập chưa giải được. Hòa trong khí thế sôi động ấy, những bản nhạc thiếu nhi phát ra từ cái loa phóng thanh đặt ở phòng thiết bị nghe sao mà náo nức, rộn rã đến thế! Quang cảnh sân trường của mình trước giờ vào học là thế đấy: tấp nập, nhộn nhịp Chẳng khác nào một ngày hội “Phù Đổng” thi tài đua sức.

Dẫu mai đây, tụi mình phải chia tay với những ngày vui của tuổi thơ này thì dư âm của nó mãi mãi đọng lại trong tâm hồn của chúng mình cái hương vị ngọt ngào, êm dịu nhất của tuổi học trò trong những buổi sáng đẹp trời như thế này.

Tuyển tập những bài văn mẫu hay lớp 5, bồi dưỡng học sinh giỏi.

Em hãy tả cảnh nhộn nhịp của sân trường em trong giờ ra chơi cho người thân được biết. Bài làm văn mẫu.

Để giúp các em làm tốt tập làm văn miêu tả lớp 5, viết văn hay. 100 bài văn hay giới thiệu đến các em những bài văn mẫu hay nhất để các em tham khảo rèn luyện kỹ năng viết bài văn hay.


Em hãy tả cảnh nhộn nhịp của sân trường em trong giờ ra chơi cho người thân được biết. Tuyển chọn những bài văn mẫu hay lớp 5.

Em hãy tả cảnh nhộn nhịp của sân trường em trong giờ ra chơi cho người thân được biết.

Bài làm văn mẫu.

Chỉ còn vài phút nữa là hết giờ làm bài kiểm tra chất lượng giữa học kì. Mẹ biết không? Đây là thời điểm chôn rộn nhất của tiết học. Mọi người chen chúc nộp bài lên bàn cô giáo rồi lặng lẽ trở về chỗ ngồi, mặt ngóng ra cửa lớp, sân trường đợi chờ tiếng trống. Bỗng, tùng, tùng, tùng... ba tiếng trống vang lên rộn rã làm bể vụn khối không gian tĩnh lặng, báo hiệu giờ giải lao đã đến. 

Trong phòng học, tiếng cười nói lao xao rộ lên. Ai cũng muốn nộp bài cho xong, kẻ chen người lấn trông thật nhộn nhịp. Vài phút sau, từ các cửa phòng học tủa ra không biết bao nhiêu mà kể những cánh áo đồng phục màu mây, chập chờn bay lượn giữa sân trường như những cánh bướm vào những ngày cuối xuân đầu hạ. Sân trường vốn rất rộng vậy mà giờ đây chúng con có cảm giác như bị thu hẹp lại. Nó không đủ chứa những bước chân bay nhảy của tụi trẻ chúng con. Khắp cả sân trường và cả trên hành lang của những dãy phòng học, đâu đâu cũng rộ lên tiếng cười nói ríu rít y như mọt bầy chim hót vào buổi sáng mai vậy. Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục, cổ vũ bởi một pha chơi đẹp mắt của một cầu thủ nào đó. Sôi nổi nhất có lẽ là chỗ quang nắng ở góc phải sân trường, nơi các cầu thủ bóng đá của hai đội 5A và 5B đang tranh thủ thời gian tập dượt, chuẩn bị cho ngày hội “Phù Đổng” sắp tới. Dường như toàn bộ tụi con trai lớp 5A và rải rác một số đứa con gái trong lớp đều tụ tập ở đây động viên cổ vũ cho lớp mình. Xuất sắc nhất trong đội 5A có lẽ là bạn Thành, đội 5B là bạn Thịnh. Cả hai bạn đều là học sinh giỏi vòng thi. Hai cầu thủ ấy là linh hồn của mỗi đội. Ở vị trí nào cũng thấy bóng dáng của hai bạn. Cả hai đều khỏe và tài ba chẳng kém nhau một chút nào. Mới năm phút đầu, được đồng đội đưa bóng tới, Thịnh nhanh nhẹn như một con sóc, lừa bóng qua hàng hậu vệ, vẻ một đường bóng căng như sợi dây đàn, ghi bàn thắng đầu tiên cho đội mình. Tiếng hoan hồ như làm vỡ tung cả sân trường. Lúc này đội 5A như hăng máu lên, mồ hôi bạn nào bạn nấy đổ ra như tắm. Thành đón bóng từ chân hai cầu thủ của mình đưa đến, lừa bóng qua được hai cầu thủ, chỉ còn hàng hậu vệ nữa. Tiếng hoan hô cổ vũ dậy lên: 

-Chọc thủng hậu vệ! Chọc thủng hậu vệ! 

Như được truyền thêm sức mạnh và bằng sự tài trí lanh lợi của mình, Thành hất nhẹ bóng vào đối phương, bóng dội lại vào chân Thành. Bằng một động tác luồn lách rất đẹp, Thành đưa bóng qua hàng hậu vệ. Và bất ngờ Thành tung một cú sút chân trái lắt léo. Quả bóng như một chiếc lá vàng bay tọt vào khung thành, gỡ hòa cho đội mình. Một lần nửa, tiếng reo hò như làm rung chuyển cả khung trường: Hoan hô Đức Thành! Hoan hô Đức Thành! 

Ở giữa sân trường, dưới những gốc phượng tán lá xum xuê, những bạn gái tụm năm tụm bảy chơi trò banh đũa, nhảy dây... Nhìn những sợi dây tung lên lượn xuống nhịp nhàng trong những đôi chân thoản thoắt của các bạn, mới thấy hết về điệu nghệ của những cây nhảy lành nghề. Thật là một trò chơi bổ ích và hấp dẫn, phải không mẹ. Và còn đây nữa, trên hành lang của lớp học, các thầy cô giáo trong những bộ y phục chỉnh tế với màu sắc trang nhã đi đi, lại lại ngắm nhìn những đứa học trò thân yêu của mình đang nô đùa bay nhảy giữa sân trường mà lòng rộn lên bao niềm vui của tuổi thơ. Hai nhịp trống ba bỗng vang lên. Không gian như ngưng đọng lại trong giây lát, rồi tiếng rào rào của muôn ngàn bước chân vội vã đi về hướng của lớp mình. Hai mươi phút giải lao giữa giờ kết thúc. 

Chao ôi! Vui quá! Đẹp quá Ước gì suốt cả năm học, tiết trời lúc nào cũng sáng đẹp, mẹ nhỉ! Bởi chỉ có những buổi sáng như thế, chúng con mới có được những khoảnh khắc giải lao vui nhộn và thật sự sảng khoái. 

Tuyển chọn những bài văn mẫu hay lớp 5.

Bài văn hay lớp 8: Nếu là người chứng kiến cảnh lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo (trong tác phẩm Lão Hạc của Nam Cao) thì em sẽ ghi lại câu chuyện đó như thế nào?

Bài văn hay lớp 8: Nếu là người chứng kiến cảnh lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo (trong tác phẩm Lão Hạc của Nam Cao) thì em sẽ ghi lại câu chuyện đó như thế nào? 
Bài văn hay lớp 8: Nếu là người chứng kiến cảnh lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo (trong tác phẩm Lão Hạc của Nam Cao) thì em sẽ ghi lại câu chuyện đó như thế nào?

Ở xóm Giữa của làng Đại Hoàng chỉ có khoảng vài chục nóc nhà. Lão Hạc là hàng xóm của gia đình em và gia đình ông giáo Tri. Ông giáo Tri là người có học, hiểu biết rộng và tử tế nên được dân làng tin cậy. Chiều chiều, lão Hạc thường xách cái vỏ đất nung sang nhà ông giáo để xin nước giếng. Lần nào ông giáo cũng lưu lão Hạc lại chuyện trò, uống bát nước chè tươi, hút điếu thuốc lào... để cho lão bớt cảm thấy lẻ loi, cô độc. Vợ chết đã lâu, con trai lại đi phu cao su đất đỏ mãi tận

Nam Kì, lão Hạc sống thui thủi một mình trong căn nhà nát, chỉ có mỗi con chó Vàng làm bạn. Lão quý nó như quý con, cho nó ăn bằng bát như người. 

Chiều nay, lão sang chơi sớm hơn mọi khi. Vừa thấy ông giáo, lão báo ngay; 

-Cậu Vàng đi đời rồi, ông giáo ạ! 

Ông giáo ngạc nhiên: 

-Cụ bán nó rồi ư? Sao cụ bảo là...? 

Lão Hạc gật đầu, cố lấy giọng vui vẻ nhưng miệng méo xệch và mắt thì đỏ hoe. Ông giáo nhìn lão ái ngại, lòng đầy thương xót: 

Thế nó để cho bắt dễ dàng hả cụ? 

Bất chợt, lão Hạc bật khóc hu hu, khuôn mặt co rúm lại vì đau khổ. 

Khốn nạn... Ông giáo ơi!... Nó có biết gì đâu! Nó thấy tôi gọi thì chạy ngay về, vẫy đuôi mừng. Tôi cho nó ăn cơm. Nó đang ăn thì thằng Mục nấp trong nhà, ngay đằng sau nó, tóm lấy hai cẳng sau nó dốc ngược nó lên. Cứ thể, thắng Mục với thắng Xiên, hai thằng chỉ loay hoay một lúc là trói chặt cả bốn chân nó lại. Bấy giờ cu cậu mới biết là cu cậu chết… Này! Ông giáo ạ! Cái giống nó cũng khôn! Nó cứ làm y như là trách tôi. Nó kêu ư ử và nhìn tôi, như muốn bảo tôi rằng: “A! Lão già tệ lắm! Tôi ăn ở với lão như thế mà lão đối xử với tôi như thế này à?” Thì ra tôi già bằng này tuổi đầu rồi mà còn đánh lừa một con chó. Nó không ngờ tôi nỡ tâm lừa nó! 

Ông giáo vỗ vai, an ủi lão: 

Cụ cứ tưởng thế đấy chứ nó chả hiểu gì đâu! Vả lại, ai nuôi chó mà chả để bán hay giết thịt! Ta giết nó chính là hoá kiếp cho nó đấy, hoá kiếp để cho nó làm kiếp khác cụ ạ! 

Lão Hạc cố gượng cười: 

Ông giáo nói phải! Kiếp con chó là kiếp khổ thì ta hoá kiếp cho nó để nó làm kiếp người, may ra sung sướng hơn một chút… Kiếp người như kiếp tôi đây chẳng hạn! 

Biết lão đang tự mỉa mai, ông giáo nói: 

Kiếp ai thì cũng thế thôi, cụ ạ! Cụ tưởng tôi sung sướng hơn chăng? Thôi, bây giờ có cái này là sung sướng: Cụ ngồi xuống phản chơi, tôi đi luộc mấy củ khoai, nấu ấm nước chè, rồitôi với cụ ăn khoai, uống nước, hút thuốc lào, rồi nói chuyện, thế là sướng! 

Vẻ mặt lão Hạc nghiêm trang hẳn: 

Xin phép ông giáo để cho khi khác! Tôi muốn nhờ ông giáo giúp nho tôi một việc

-Việc gì thế cụ? 

-Chuyện là thế này, ông giáo ạ!... 

Thế rồi lão Hạc kể lể về anh con trai của lão chỉ vì không có tiền cưới vợ mà phẫn chí bỏ nhà đi phu đồn điền cao su ở tận Nam Kì đã hơn năm nay. Lão nhờ ông giáo trông coi hộ mảnh vườn ba sào để sau này, con trai lão về thì có sẵn đất đấy mà làm ăn. Còn chuyện thứ hai là lão gửi ông giáo giữ họ ba mươi đồng bạc dành dụm từ việc bán chút hoa lợi còm côi và tiền vừa bán chó. Lão bảo rằng lão đã già yếu, lại nay ốm mai đau, chẳng biết thế nào. Rủi có nằm xuống thì sẵn số tiến ấy, nhờ ông giáo đứng ra lo liệu cho, thiếu đâu đành trông cậy vào hàng xóm. 

Lặng nghe lão Hạc nói, ông giáo trầm ngâm suy nghĩ. Lão Hạc vốn là người khái tính, ít chịu phiền ai. Không biết lão có ý định gì mà hôm nay lại nhắc đến những chuyện hệ trọng như thế! Ông giáo động viên lão Hạc: 

Gớm, cụ cứ lo xa làm gì cho mệt? Cụ còn khỏe lắm, chết là chết thế nào? Cụ cứ để tiền mà ăn, khi nào chết hãy hay, tội gì có tiền mà lại chịu nhịn đói! 

Lão Hạc vẫn năn nỉ: 

-Mong ông giáo thương tình tôi tuổi tác già nua mà nhận cho! Được vậy thì tôi cảm ơn lắm! 

Không thể từ chối, ông giáo đành nhận lời, nhưng vẫn băn khoăn hỏi lại: 
- Có bao nhiêu tiền dành dụm, cụ gửi tôi cả thì từ mai lấy gì mà ăn? 

Lão Hạc xua tay tỏ ý không cần: 

- Ông giáo đừng lo, tôi đã sắp xếp đâu vào đấy cả rồi ạ! Xin phép ông giáo, tôi về! 

-Vâng! Cụ lại nhà! 

Lão Hạc chậm chạp lê từng bước chân ra cổng Ông giáo nhìn theo cái dáng lòng khòng, lam lũ của lão mà động lòng. Dạo này, cả làng đói. Có người cả tháng không biết đến hạt cơm, chỉ củ khoai, củ sắn, mớ rau lang, rau má… sống lay lắt qua ngày. Lão Hạc cũng thế, nhưng lão thà nhịn đói chứ nhất quyết không bán mảnh vườn để dành cho con. Lúc bóng lão Hạc đã khuất sau rặng tre đầu ngõ, ông giáo thở dài quay vào nhà, trong tay vẫn giữ chặt chiếc túi nhỏ màu nâu đã cũ đựng mấy chục đồng bạc của lão Hạc gửi. Ông giáo lắc đầu lẩm bẩm một mình: “Rõ khổ”.

Chứng kiến đầu đuôi câu chuyện, trong lòng em trào lên tình cảm xót xa và mến phục. Cuộc sống của lão Hạc chẳng có gì vui. Cái nghèo đeo đẳng làm khổ lão suốt đời. Ông lão già nua, ốm yếu ấy sống âm thầm, lặng lẽ trong sự chờ đợi mỏi mòn đứa con trai yêu quý của mình, Ngày trở về của anh ấy chắc còn xa lắm, mà lão Hạc thì như ngọn đèn lắt lay trước gió. Tình thương và đức hy sinh của ông lão thật đáng cảm phục và bi kịch của cuộc đời ông lão khiến cho ta rơi nước mắt. Số phận bi đát của lão Hạc cũng là số phận chung của nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám, khi chưa được Đảng giác ngộ và dẫn đất vào con đường đấu tranh giải phóng khỏi ách nô lệ của chế độ thực dân, phong kiến gian ác. 

Bài văn hay lớp 8: Nếu là người chứng kiến cảnh lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo (trong tác phẩm Lão Hạc của Nam Cao) thì em sẽ ghi lại câu chuyện đó như thế nào?


Kể về một sự việc rủi ro đáng nhớ của em trong quá trình học tập. Bài văn mẫu hay chọc lọc lớp 8.

Kể về một sự việc rủi ro đáng nhớ của em trong quá trình học tập. Bài văn mẫu hay chọc lọc lớp 8.
Kể về một sự việc rủi ro đáng nhớ của em trong quá trình học tập. Bài văn mẫu hay chọc lọc lớp 8.

Em nhớ mãi tiết trả bài hôm ấy, giờ phút ngỡ ngàng và đau khổ nhất đối với em từ trước đến nay, bởi vì em đã bị một điểm 3 môn Tập làm văn. 

Cô Thanh trả bài kiểm tra cho lớp. Cô đặt bài của em xuống bản, nét mặt không vui. Nhìn thấy một điểm 3 to tướng, em choáng váng, tim như ngừng đập. 

Không, không thể như vậy được! Em cố định thẩn nhìn lại, con số 3 in rõ trong khung điểm như trêu ngươi, như giễu cợt. Em vội vàng gập bài vào, bẩn thần nhìn các bạn xung quanh. Hình như bạn nào cũng hớn hở với kết quả của mình, chẳng ai để ý đến nỗi đau khổ của 

em. Có lẽ các bạn nghĩ rằng em đang sung sướng với điểm khá giỏi như mọi lần vì em là cây Văn của lớp cơ mà! Càng nghĩ càng xấu hổ, em cúi gấm mặt xuống. Dòng chữ cô phê như hiện lên rõ ràng trước mắt: Lạc đề! 

Em đọc lại bài thật kì và nhận ra là mình sai thật. Đề bài yêu cầu tả một dòng sông (một cánh đồng hay một góc phố…) vậy mà em lại đi kể về một kỉ niệm sâu sắc thời nhỏ. Đề bài không khó, chỉ tại em chủ quan, chẳng chịu đọc kĩ. Nhớ lại giờ làm bài hôm ấy, em đã nộp bài đầu tiên trước bao cặp mắt thán phục của bạn bè, quên mất lời cô nhắc nhở: “Các em phải kiểm tra bài viết trước khi nộp”. Có lẽ quá ỷ vào sức học của mình, quá thoả mãn trước lời khen của cô giáo và bạn bè nên em đã thành một cô bé hợm hình từ lúc nào chẳng biết. 

Đúng lúc ấy, bạn Hà thì thào bên tại em, giọng mừng rỡ: 

Lan ơi, hôm nay tớ được 7 điểm nhé! Cố mãi rồi mình cũng đạt điểm khá rồi đây. Mẹ mình chắc mừng lắm... Ủa! Mà sao mặt cậu tái thế kia? Được mấy điểm? Cho tớ xem nào! 

Nghe Hà nói, em lại càng buồn bã và xấu hổ. Hà đang sung sướng với điểm 7 đầu tiên của môn Tập làm văn. Còn em, kẻ vẫn coi điểm 7 là xoàng xình thì hôm nay lại bị điểm 3! Không thể nào diễn tả hết nỗi đau khổ của em lúc ấy. Em cảm thấy ánh mắt cô giáo vừa buồn rầu, vừa ngạc nhiên, thất vọng. 

Trên đường về, em chậm chạp kéo lê đôi chân rã rời. Bố mẹ tin tưởng ở em nhiều lắm. Nếu biết em bị điểm kém thì bố mẹ sẽ nghĩ gì đây? Bố thường động viên em học cho giỏi và mong rằng sau này em cũng sẽ trở thành luật sư như bố. Còn mẹ nữa, biết bao đêm mẹ ngồi đan len, cố chờ em học bài xong mới cùng đi ngủ. Mẹ cũng chỉ mong có một điều là con gái mẹ học giỏi.. Không thể để bố mẹ thất vọng, em sẽ giấu bài đi, sẽ nói rằng cô giáo không chấm vì cả lớp làm bài kém quá.. Quanh quẩn với ý nghĩ dối trá ấy, em đã về đến nhà lúc nào không biết. 

Vừa vào đến cổng, mẹ dịu dàng bước xuống thềm đón em. Ánh mất mẹ chợt hoảng hốt khi thấy em bơ phở mệt mỏi. Em đã ôm chầm lấy mẹ và khóc tức tưới, nói cho mẹ biết em vừa bị điểm 3 môn Văn. Mẹ khuyên em bình tỉnh, rút kinh nghiệm để lần sau làm bài tốt hơn. 

Tối hôm ấy, em xem kĩ lại bài. Điểm 3 như nhắc nhớ em. Em tự nhủ nhất định chỉ có một điểm 3 này thôi. Mình sẽ tìm lại những điểm 9, điểm 10 cũng ánh mắt tin cậy của cha mẹ, thầy cô và bè bạn. 

Những bài văn mẫu hay.

Thuyết minh về cấu tạo và công dụng của chiếc xe đẹp. Dàn ý chi tiết bài văn mẫu lớp 8.

Thuyết minh về cấu tạo và công dụng của chiếc xe đẹp. Dàn ý chi tiết bài văn mẫu lớp 8. 
Thuyết minh về cấu tạo và công dụng của chiếc xe đẹp. Dàn ý chi tiết bài văn mẫu lớp 8.

I. Mở bài:

* Giới thiệu chung: 

Chiếc xe đạp có nguồn gốc từ châu Âu, du nhập vào nước ta từ đầu thế kỉ XX. 

Chiếc xe đạp là phương tiện giao thông thuận lợi của mọi người, nhất là học sinh. 

Il. Thân bài:

* Nêu cấu tạo và tác dụng của các bộ phận: 

Hệ thống tay lái (ghi-đông, cỗ xe…) 

Hệ thống truyền động (khung xe, bàn đạp, trục giữa, ổ bi, xích líp, hai bánh,...) 

Hệ thống chuyên chở: yên xe, bộ phận chở hàng gắn ở trước và sau xe... 

Các bộ phận phụ khác: giỏ chứa đồ, đèn, chuông, chắn xích, chắn bùn, chân chống... 

* Nêu cách sử dụng và bảo quản: 

Bơm căng vừa độ, vặn chặt van khóa hơi, kiểm tra kĩ ốc vít trước khi đi. 

Thỉnh thoảng rửa xe, lau khô, tra dầu mở vào những bộ phận truyền động. 

Ruột xe, vỏ xe khi đã mòn, rách thì phải thay để bảo đảm an toàn. 

III. Kết bài:

* Cảm nghĩ của bản thân: 

Vai trò to lớn của chiếc xe đạp trong kháng chiến chống Pháp và chông Mĩ. 

Vai trò của chiếc xe đạp trong đời sống hiện nay. 

Thuyết minh về cấu tạo và công dụng của chiếc xe đạp. Bài văn mẫu thuyết minh hay lớp 8.

Thuyết minh về cấu tạo và công dụng của chiếc xe đạp. Bài văn mẫu thuyết minh hay lớp 8. 
Thuyết minh về cấu tạo và công dụng của chiếc xe đạp. Bài văn mẫu thuyết minh hay lớp 8. 

Chiếc xe đẹp có nguồn gốc từ châu Âu, được nhập vào nước ta khoảng đầu thế XX. Xe đạp là phương tiện giao thông chuyển động nhờ sức người, rất thuận lợi cho việc đi lại.

Xe đạp gồm hệ thống truyền động, hệ thống điều khiển và hệ thống chuyên chở.

Hệ thống truyền động gồm khung xe, bàn đạp, trục giữa, ổ bi giữa, dây xích, đĩa, ổ líp, hai trục, ổ bi và hai bánh trước, sau. Khi đi, người ta ngồi lên yên xe, tay cầm ghi đông, chân đạp bàn đạp làm cho trục xe chuyển động, đĩa chuyển động kéo theo dây xích (sên), làm quay ổ líp và bánh sau, tạo lực đẩy cho xe tiến về phía trước. Đĩa răng cưa có đường kính lớn hơn đường kính ổ líp, số răng cưa của nó nhiều gấp hơn hai lần số răng cưa của ổ líp. Khi đĩa chuyển động một vòng thì ổ líp chuyển động hơn hai vòng. Ổ líp chuyển động làm bánh xe chuyển động theo. Đường kính bánh xe thường là 650mm hay 700mm, gấp 10 lần đường kính ổ líp. Như vậy, ổ líp quay một vòng thì bánh xe lăn được một quảng dài. Ổ líp quay sẽ làm cho xe chạy nhanh về phía trước.

Hệ thống điều khiển gồm ghi đông có hai tay cầm xoay qua phải, qua trái được nhờ cỗ xe có ổ bi, nhằm lái cho bánh xe trước đi theo ý muốn. Ghi đông vừa là tay lái, vừa là chỗ để người ngồi trên yên nắm chắc giữ thăng bằng. Bộ phanh (tháng) gồm tay phanh, dây phanh truyền sức ép xuống càng phanh. _Khi bóp tay phanh, má phanh ép vào hai bên vành xe, tạo thành lực ma sát làm giảm tốc độ chuyển động của bánh xe và xe sẽ_ chạy chậm“ hoặc đứng hắn lại khi cần thiết. Nhờ bộ phanh mà người đi xe có thể chạy nhanh hay chậm tùy ý.

Hệ thống chuyên chở gồm yên xe, bộ phận đèo hàng hoặc giỏ dựng hàng. Yên xe lắp trên khung xe là chỗ ngồi của người đi xe. Dàn đèo hàng ( gác-ba-ga) lắp ở phía sau yên, dựa trên trục bánh xe sau, có thể chở được hàng ta. Giỏ dựng hàng gắn ở phía đầu xe, dựa trên trục bánh trước.

Ngoài các bộ phận chính như trên, xe đạp còn có bộ phận chắn bùn lắp trên bánh xe sau và bánh xe trước (gác-đờ-bu), có bộ phận chắn xích, che phía trên sợi dây xích, có đèn xe lấy nguồn điện từ đi na-mộ lắp ở trước càng xe, có đèn tín hiệu lắp ở phía sau xe, có chuông lắp gắn chỗ tay cầm để xin đường lúc cần thiết.

Vào cuối thế kỉ XIX, bánh xe đạp còn làm bằng gỗ, nẹp sắt, do đó đi rất xóc. Người đầu tiên sáng chế ra chiếc lốp xe bằng cao su là Đân-lớp, một học sinh nước Anh. Từ một lần suýt ngã vì vấp phải ống cao su dẫn nước, Đân-lóp đã nghĩ ra cách cuộn ống cao su cho vừa vành bánh xe rồi bơm hơi căng lên thay cho gỗ và nẹp sắt. Phát minh của Đân-lớp được đăng kí chính thức vào năm 1880. Về sau, lốp xe đạp có thêm chiếc săm bơm căng hơi nằm bên trong có lực đàn hồi, xe chạy êm hẳn.

Xe đạp là phương tiện giao thông rất tiện lợi trên quãng đường ngắn từ tám cây số đến vài chục cây số như đi trong làng hay trong thành phố nhỏ. Xe đạp chuyển động bằng sức người nên không gây ô nhiễm môi trường. Người đi xe đạp chỉ cần sử dụng một lực rất nhỏ nhưng đi được một đoạn đường dài. Đi xe đạp cũng là một cách vận động cơ thể có ích như hoạt động thể dục thể thao.

Trong kháng chiến 9 năm chống Pháp, chiếc xe đạp đã cùng dân công thồ hàng phục vụ cho bộ đội đánh thắng trận Điện Biên Phủ chấn động địa cầu. Trong kháng chiến chống Mĩ, chiếc xe đạp lại cùng lực lượng thanh niên xung phong vận chuyển lương thực, vũ khí trên tuyến đường Trường Sơn, góp phần quét sạch quân xâm lược Mĩ ra khỏi bờ cõi, giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Ngày nay, chiếc xe đạp là phương tiện đi lại rất thuận lợi cho nhiều tầng lớp trong xã hội, nhất là các bạn học sinh ngày ngày đến trường học tập.

Hiện nay, ở các thành phố lớn, số lượng xe máy quá nhiều, vừa gây ách tắc giao thông vừa gây ô nhiễm môi trường. Trong tương lai, khi phương tiện giao thông công công phát triển rộng rãi thì xe đạp vẫn là phương tiện giao thông cá nhân không thể thiếu, vừa sạch sẽ vừa tiện lợi.