Hiển thị các bài đăng có nhãn 200 Bài Văn Mẫu Đặc Sắc. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn 200 Bài Văn Mẫu Đặc Sắc. Hiển thị tất cả bài đăng
Em nhận được một món quà bất ngờ nhân ngày sinh nhật hoặc ngày lễ, ngày Tết. Hãy kể lại sự việc đó. Văn mẫu hay dành cho học sinh giỏi lớp 8.

Em nhận được một món quà bất ngờ nhân ngày sinh nhật hoặc ngày lễ, ngày Tết. Hãy kể lại sự việc đó. Văn mẫu hay dành cho học sinh giỏi lớp 8.


Nhanh thật! Mới hôm nào mẹ tổ chức sinh nhật lần thứ 13 cho em mà quay đi quay lại, ngày mai là em tròn 14 tuổi. Thỉnh thoảng ngắm bóng mình trong gương, em thấy có nhiều thay đổi. Chẳng lẽ cái anh chàng cao lêu nghêu, chân tay khẳng khiu, mặt lấm tấm trứng cá và trên mép loáng thoáng hàng lông tơ xanh xanh kia là mình đấy ư? Buồn cười thật đấy! 

Mẹ bão năm nay thế nào bố cũng về. Chà! Bố mà về thì vui biết mấy! Bố còn hứa là nếu em đạt danh hiệu “Học sinh xuất sắc”, bố sẽ thưởng cho chiếc xe đạp leo núi, chiếc xe mà em đã ao ước bấy lâu. Từ hồi lên lớp Sáu, em vẫn đi nhờ xe của bạn Toàn cùng phố. Hai đứa thay nhau đạp chiếc xe cà tàng nay tuột xích, mai long ốc, vừa đạp vừa kêu cọt cà cọt kẹt. 

Sinh nhật lần này lại đúng vào chủ nhật. Sáng nay, mẹ dậy sớm lắm. Dọn dẹp xong xuôi, mẹ xách giỏ đi chợ. Nhà em cách chợ Ngọc Hà chỉ hơn trăm mét. Lối vào chợ là hai dãy bán hoa tươi với rất nhiều loài hoa rực rỡ. Biết em thích hoa hồng, mẹ mua mười bốn bông hồng nhung đỏ thắm. Cắm trong chiếc bình thủy tinh trắng muốt, màu đỏ của hoa càng thêm nổi bật. 

Em nhờ bạn Tú kê dọn bàn ghế và sắp xếp bàn tiệc. Chiếc bàn ăn bằng nhựa được phủ tấm khăn trắng trông sang trọng hẳn lên. Bình 

hoa đặt giữa, đĩa bánh kẹo, đĩa trái cây, hơn chục chai nước ngọt... đầy đủ cả. Chiếc bánh kem có hình chú gấu nâu thắt chiếc nơ trắng (vì em tên là Hùng) và dòng chữ Chúc mừng sinh nhật cũng đã sẵn sàng trong tủ lạnh. Mẹ kiểm tra mọi việc, thấy đâu vào đấy nên rất hài lòng. Gần 11 giờ, mẹ giục em thay quần áo mới và chải đầu cho gọn ghẻ. 

Thỉnh thoảng, em lại chạy ra trước cửa, ngóng đợi bố về. Bố em là kĩ sư của nhà máy thủy điện Hòa Bình. Năm ngoái sinh nhật em, bố bận không về được nhưng có gửi thiệp chúc mừng và hứa năm sau nhất định thu xếp về dự. 

Các bạn đã đến đầy đủ. Tiếng nói tiếng cười ồn ào, tíu tít, rộn rã căn nhà nhỏ. Em mời các bạn vào nhà. Bạn nào cũng đẹp, cũng tươi, đáng yêu vô cùng! Phút chốc, bàn tiệc đã kín chỗ. Chiếc bánh kem được mẹ bưng ra. Nến đã thắp sáng. Nhân vật chính là em nói lời khai mạc. Các bạn tặng hoa, tặng quà cùng những lời chúc tụng hồn nhiên, tinh nghịch. Bài hát chúc mừng sinh nhật vang lên cùng tiếng vỗ tay nhịp nhàng. Em thổi tắt nến, rồi cắt bánh mời các bạn. Không khí thật là vui! 

Tuy vậy, em vẫn sốt ruột mong bố. Linh tính mách bảo em là bố sẽ về nhưng sao mãi bố không về? Muộn mất rồi bố ơi! Giá mà bố có mặt lúc này thì hạnh phúc của con thật là trọn vẹn. Em đưa mắt nhìn ra cửa, mong một hồi chuông. 

Mấy phút sau, quả là tiếng chuông reo liên tục. Đúng rồi! Đúng là cách nhấn chuông quen thuộc của bố. Em chạy ào ra mở cửa. Trước mắt em, gương mặt bố rạng rỡ, tay bố dắt chiếc xe đạp leo núi mà em đã tưởng tượng ra nhiều lần trong mơ. Giọng nói trầm ấm của bố cất lên: “Bố chào con! Chúc con một sinh nhật vui vẻ!" Em cảm động thốt lên: “Ôi bố!” rồi cứ đứng sững giữa cửa. Mẹ cười bảo: “Thế Hùng định không cho bố vào nhà à?" Mọi người cười ầm khiến em xấu hổ đỏ mặt. 

Bữa tiệc vui gấp bội bởi sự có mặt của bố em. Bố chúc em học giỏi hơn, chăm ngoan hơn rồi trịnh trọng trao cho em món quà đặc biệt chiếc xe đạp leo núi để tưởng thưởng cho sự phấn đấu thực hiện lời hứa danh dự với bố trong suốt năm học vừa qua. Mấy bạn xuýt xoa khen chiếc xe “Đẹp cực!” Quả là không sao nói hết niềm sung sướng của em lúc đó. 

Tiệc tan, các bạn đã về hết chỉ còn lại mấy người thân. Bố ân cần hỏi han chuyện học tập của em và khuyên em hãy cố gắng hơn nữa, quan tâm hơn nữa đến gia đình trong lúc bố vắng nhà. Em hứa với bố là sẽ làm theo lời bố dặn. Trong thâm tâm, em thấy mình đã lớn, phải sống sao cho xứng đáng với niềm tin yêu của mọi người. Thật hạnh phúc khi được sống giữa tình yêu thương của gia đình, bè bạn.

Giới thiệu về hoa mai. Bài văn mẫu hay lớp 8.

Giới thiệu về hoa mai. Bài văn mẫu hay lớp 8.


Người Việt Nam vốn rất yêu thích hoa, trong các loài hoa thì hoa đào và hoa mai được nhiều người yêu thích nhất. Hoa mai và hoa đào đã đi sâu vào đời sống tâm hồn của con người Việt Nam như một phần máu thịt. 

Nếu như hoa đào gắn bó với người miền Bắc thì hoa mai lại gắn bó với người miền Nam. Mai có khắp mọi nơi từ Huế đến mũi Cà Mau. Hoa mai thuộc dạng dễ tính dù đất cát khô cằn hay đất đồi sỏi đá mai vẫn chịu đựng được. 

Mai có hai loại mai tứ thời (còn gọi là mai tứ quý) và mai Tết. Mai từ thời cho hoa suốt bốn mùa, cái tên gọi tứ thời có lẽ vì lí do đó. Ngoài màu vàng đặc trưng thỉnh thoảng cũng điểm thêm vài bông màu đỏ cũng khá dễ thương. Mai Tết chỉ cho hoa vào đúng dịp Tết, hoa nở thật nhiều vàng rực cả cây, rực rỡ vô cùng, cũng vì thế mà được mọi người yêu chuộng hơn. 

Muốn có mai nở vào đúng ngày Tết cũng cần phải chú ý đến kĩ thuật chăm sóc. Lúc mai nở xong chừng vài tháng thì phải bón thúc cho mai, thứ phân bón rất hợp cho mai là khô đậu và phân bò khô. Trước Tết độ ba bốn tháng phải bón thêm một lần như thế nữa để hoa to và thẩm. Vào ngày rằm tháng chạp (trước Tết nữa tháng) trầy hết lá mai và bấm hết đọt để mai nở rộ. Với những vùng giá lạnh thì phải trầy lá trước một tháng. Mai không nỡ một lúc mà nỡ từ từ, ngày đầu chỉ một vài nụ, ngày sau tăng gấp đôi, rộ nhất là ngày thứ ba, tư, năm sau đó ít dần nhưng cũng làm cho lòng người say đắm. Sắc mai đương nhiên là màu vàng rồi, người đời chuộng mai cũng vì màu vàng thanh cao quí phái ấy. Thế nhưng chỉ một màu vàng ấy thôi cũng có rất nhiều loại khác nhau: vàng tươi, vàng nhạt, vàng gạch, vàng thắm, vàng ong… Hương của mai rất dịu và thanh, chỉ có những người tinh tế mới tận hưởng hết hương hoa thanh khiết ấy. VÌ thế mà Cao Bá Quát, một chí sĩ thời Nguyễn đã dọc ngang tung hoành dám đứng lên chống lại triều đình phong kiến thế nhưng lại cúi đầu trước hoa mai.

Những ngày Tết người ta thường chưng mai trong nhà để lấy hên cho cả năm. Chỗ để mai bao giờ cũng là nơi khang trang nhất của phòng khách để mọi người có thể chiêm ngưỡng mai một cách đẹp nhất. Những người ghiền chơi mai thì dù có đắt đến đâu ngày Tết bằng mọi giá phải có được cây mai trong nhà mới thành Tết. Một số người còn cho rằng dựa vào cây mai nở hoa trong ngày Tết có thể dự đoán được sự hên xui trong năm đó. 

Hoa mai thường là năm cảnh, thế nhưng bằng phương pháp kĩ thuật hiện đại người ta có thể cho hoa nở từ năm đến mười bảy, mười tám cánh. Ngoài hai màu đỏ, vàng người ta còn có thể lai ghép thành màu trắng, cùng một cây mai có đủ cả ba màu. Nhưng người yêu mai truyền thông vẫn thích màu vàng nhất. 
Ngày tết cả nhà quây quần, đoàn tụ cùng nhau ăn mứt, bánh bên gốc mai. Có gì dẹp hơn, đầm ấm hạnh phúc hơn thế. 

Thuyết minh về cấu tạo, công dụng và cách báo quản chiếc phích nước (bình thủy). Bài văn mẫu thuyết minh hay lớp 8.

Thuyết minh về cấu tạo, công dụng và cách báo quản chiếc phích nước (bình thủy). Bài văn mẫu thuyết minh hay lớp 8.


Dù giàu, dù nghèo thì mỗi gia đình cũng có một cái phích (bình thủy) để dựng nước nóng. Phích nước là đồ vật quen thuộc, rất tiện dụng cho cuộc sống hàng ngày.

Phích có nhiều loại và nhiều kích cỡ khác nhau. Loại nhỏ chứa được khoảng nửa lít, loại lớn chứa được hai lít rưỡi. Các thương hiệu được nhiều người ưa dùng là phích Rạng Đông của Việt Nam hay phích Trung Quốc, vừa tốt vừa bền, giá cả lại hợp lí.

Vỏ phích gồm quai xách, nắp, thân và đáy, thường được làm bằng nhôm, nhựa hoặc sắt tráng men, in hoa hay hình chim, hình thủ rất đẹp. Nút phích bằng loại gỗ xốp nhẹ (li-e), bọc vải mỏng màu trắng hoặc được làm bằng chất dẻo; quai xách bằng nhôm hoặc nhựa.

Bộ phận quan trọng nhất là ruột phích. Ruột phích được cấu tạo bằng hai lớp thủy tinh mỏng cách nhau một khoảng chân không. Lòng phích tráng bạc. Đáy phích có van hút khí và núm thủy ngân. Phích tốt có thể giữ được nước nóng một ngày.

Hôm đi siêu thị Miền Đông để mua chiếc phích biếu ông nội, ba dẫn em đi theo. Trên kệ, hàng trăm chiếc phích được trưng bày trông rất đẹp mắt. Ba hướng dẫn em cách chọn. Mở nắp phích ra, nhìn từ trên miệng phích xuống dưới đáy, lớp bạc tráng phải đều. Điểm màu sẫm ở chỗ van hút khí càng nhỏ càng tốt. Áp miệng phích vào tai, nghe tiếng kêu o o o đều đều. Ba em cẩn thận tháo đáy phích ra để xem núm thủy ngân còn nguyên vẹn hay không.

Ba hướng dẫn em cách sử dụng phích lần đầu. Phích mới mua về, không được rót nước sôi ngay mà chỉ rót nước nóng khoảng 50 đến 60 độ, để khoảng nửa tiếng rồi đổ nước đó đi, rót nước sôi vào. Làm như vậy phích sẽ không bị vỡ.

Mỗi sáng, mẹ em để nước còn lại ra, tráng qua một lượt cho sạch cặn đọng trong lòng phích, rồi mới rót nước sôi vào và vận nắp thật chặt. VÌ biết cách sử dụng và giữ gìn cẩn thận nên chiếc phích nhà em sau mấy năm vẫn tốt. Ba em đóng chiếc thùng gỗ nhỏ, cao khoảng vài tấc để đựng phích. Ba còn dặn mọi người rất kĩ là phải đặt phích xa tầm tay trẻ nhỏ để tránh nguy hiểm.

Giữa bao nhiêu đồ dùng khác, chiếc phích là vật dụng không thể thiếu trong cuộc Sống của mỗi gia đình.


Bài văn đoạn văn hay dành cho học sinh lớp 3.

Bài văn đoạn văn hay dành cho học sinh lớp 3. 
Bài văn đoạn văn hay dành cho học sinh lớp 3.

Em hãy kể về tình cảm của bố em đối với em. 

Bố em rất ít nói Chẳng mấy khi bố mắng em kể cả những lúc bố mệt mỏi hay cáu giận. Hàng ngày bố đưa em đên trường, rồi từ trường em bố đi làm luôn. Chiều về bố lại từ cơ quan ra trường đón em rồi hai bố con đi quanh một vòng và về nhà. Những khi em được điểm 10, hoặc ngày sinh nhật em bố thường hỏi: “Con gái bố thích gì để bố tặng cho nào?” Có lần em bị ốm bố đã nghỉ làm, thức cả đêm để chăm cho em. Em biết bố rất yêu em và em cũng rất yêu bố. 

Em hãy kể về tình cảm của mẹ em đối với em.

Mẹ là người luôn gần gũi em nhất vì em là em bé trong gia đình.Những lúc em bị anh trai trêu, biết thê nào mẹ cũng bênh mình nên nhiều khi em rất hay “ăn vạ” để cho anh bị mẹ mắng. Tối đến trước giờ đi ngủ, hôm nào cũng vậy mẹ đều đọc cho em nghe một vài truyện cổ tích rồi em mới ngủ. Hôm nào vắng nhà, mẹ biết em không ngủ được vì nhớ mẹ. Thế là mẹ lại phải chuẩn bị cho em cả một đoạn băng mẹ đã thu lại để đến tối em bật lên nghe. Em rất yêu mẹ của em và mong sao không bao giờ phải xa mẹ! 

Em hãy kể về tình cảm của bà em đổi với em. 

Bà ngoại em năm nay đã ngoài 60 tuổi. Bà rất yêu thương em. Em là một đứa cháu trai tinh nghịch, hiếu động và mãi chơi nên nhiều khi quên cả học bài. Em thường xuyên bị mẹ mắng, thỉnh thoảng có những hôm bị mẹ đánh đòn. Bà là người thường xuyên đứng ra bênh vực và xin mẹ tha cho em. Rồi bà ôm em vào lòng mà vuốt ve, khuyên bảo. 

Hãy kể lại một lần mắc lỗi mà em rất ân hận. Bài văn hay dành cho học sinh lớp 8.

Hãy kể lại một lần mắc lỗi mà em rất ân hận. Bài văn hay dành cho học sinh lớp 8. 
Hãy kể lại một lần mắc lỗi mà em rất ân hận. Bài văn hay dành cho học sinh lớp 8.

Trong cuộc đời của mỗi con người không ai lại không có nhiều kỉ niệm vui và cả những kỉ niệm buồn, đối với em cũng vậy. Trong số những kỉ niệm của mình, em nhớ nhất là lần em bị viêm phổi cấp phải đi bệnh viện cấp cứu làm em phải nghỉ học mất một tuần làm cha mẹ phải lo lắng vất vả. Chuyện là thế này: 

ở Sài Gòn làm gì có mùa đông, nhưng vào những ngày gần Nô-en khi trời dịu lại se se lạnh. Nô-en năm ấy trời lạnh hơn bình thường. Buổi sáng ngủ dậy nhà đóng kín cửa không lạnh lắm nên em chỉ phong phanh một chiếc sơ mi đến trường. Trên đường đi thấy lành lạnh nhưng lỡ rồi lại sợ muộn giờ học nên em không quay về lấy áo lạnh nữa. Bước vào lớp em thấy bạn bè ai cũng cuộn mình trong chiếc áo ấm mà vẫn cứ xuýt xoa, chỉ riêng mình em mặc áo sơ mi. Mọi người ố lên thán phục: “Tâm giỏi quá! Cậu không lạnh à?” Được lời như cởi tấm lòng, mặc dù lạnh nhưng em vẫn làm cứng: “Trời này mà lạnh gì, tớ thấy bình thường!” Để chứng tỏ bản lĩnh anh hùng của mình giờ ra chơi em đứng ở cửa gió lùa, nơi mọi người né vì sợ lạnh. Em còn gọi một bạn trong lớp: “Nam ơi! Ra đây đứng mát lắm”. 

Bạn bè nhìn em thán phục, được thể em càng đứng lâu dù trong người cảm thấy ớn lạnh. 

Ngày hôm ấy đi học về, em thấy oải oải khó chịu, đến tối em sốt cao li bì, không biết trời đất gì nữa cả, bang đêm ba mẹ em phải đưa em đi bệnh viện cấp cứu. Cả nhà hốt hoảng lo lắng. Bác sĩ kết luận em bị viêm phổi cấp phải nằm viện và tiêm kháng sinh liều cao. Những ngày em nằm viện, mẹ phải nghỉ công việc ở cơ quan túc trực bên em, ba em phải thường xuyên vào ra đưa cơm nước, ba mẹ gầy xọp hẳn đi. Những đêm thức dậy thấy mẹ ngồi cạnh khuôn mặt mệt mỏi xanh xao, đôi mắt thâm quầng, sâu trũng mà em thấy thương mẹ quá chừng! Ân hận quá chừng! 

“Mẹ ơi! Tất cả là tại con, tại cái tính ngông nghênh của con mà làm cho ba mẹ phải khổ”. 

Em đã khóc nức nở Mẹ vỗ về an ủi: “Chuyện đã lỡ rồi! Con đừng bận tâm nữa, gắng nhanh khỏe để ra viện là mẹ mừng rồi" . 

Bạn bè trong lớp đến thăm rất đông, cả cô giáo chủ nhiệm nữa. Em thật ngượng sợ mọi người nhắc chuyện cũ, nhưng chẳng thấy ai nhắc đến cả. Bạn bè còn chia nhau chép bài hộ em. Nam sún còn bảo em rằng: 

“Nhanh lên Tâm ơi! Cậu phải ra khỏi đây thôi, bốn bức tường này sao dể thương bằng lớp mình được. Vắng cậu lấy ai bày trò với tớ đây”. 

Cả bọn cười ồ! Em thấy sống mũi mình cay cay! Chúng nó đáng yêu quá. 

Một tuần sau em ra viện, trời vẫn còn se lạnh, bây giờ thì em không dám chủ quan nữa, em mặc ngay áo ấm để giữ sức khỏe. Một tuần nằm viện là cái giá đắt để em rút ra bài học cho mình. 

Các bạn thân mến! Các bạn đã biết kỉ niệm buồn của mình rồi chứ, đừng ai dại dột như mình nữa các bạn nhé!