Hiển thị các bài đăng có nhãn 199 Bài Văn Hay. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn 199 Bài Văn Hay. Hiển thị tất cả bài đăng

Cảnh tan trường sau các buổi học thường mang đến những cảm giác thích thú, thoải mái cho tuổi học trò. Em hãy tả lại quang cảnh ấy ở trường em. Những bài văn hay lớp 5.

Giới thiệu những bài văn mẫu miêu tả hay lớp 5, giúp các em có thêm nhiều tài liệu tham khảo để học tốt môn tập làm văn lớp 5. Rèn luyện kiến thức văn hay chữ tốt, bồi dưỡng học sinh giỏi văn, thi viết văn hay đạt điểm cao.

Cảnh tan trường sau các buổi học thường mang đến những cảm giác thích thú, thoải mái cho tuổi học trò. Em hãy tả lại quang cảnh ấy ở trường em. Những bài văn hay lớp 5.


Cảnh tan trường sau các buổi học thường mang đến những cảm giác thích thú, thoải mái cho tuổi học trò. Em hãy tả lại quang cảnh ấy ở trường em. Những bài văn hay lớp 5.

BÀI LÀM VĂN MẪU HAY.

Trời đã về chiều, nắng trên sân trường đã tắt. Chỉ còn gió lao xao trên những tán cây bàng, cây phượng. Ngoài quốc lộ động cơ xe máy ì ầm vọng vào. Chúng em đang học tiết cuối của buổi học hôm nay. 

Một hồi trống dài bỗng vang lên rồi tắt lim trong không gian. Từ các của lớp, học sinh ùa ra như ong vỡ tổ. Màu áo đồng phục trắng cả sân trường. Tiếng bước chân xen lẫn tiếng nói cười rộn rã. Tốp năm, tốp ba vừa hướng ra cổng trường vừa chuyện trò sôi nổi. Những bạn có điểm cao về mặt hớn hở nói nói cười cười tíu tít. Mấy bạn nam hiếu động rượt đuổi nhau huỳnh huỵch. Dòng người tuôn ra cổng trường mỗi lúc một đông. Hai cánh cửa sắt đã mở rộng. Phía bên ngoài rất động phụ huynh đang chờ sẵn để đón con em của mình. Tổ trực cũng thầy chủ nhiệm ôm mấy cái biển hiệu và hai đoạn dây giăng ngang cho học sinh đi qua. Xe cộ hai đầu dừng cả lại nhường đường cho tụi nhỏ chúng em. Từ trong cửa trường, các khối lớp theo trình tự tiến ra cống rồi tỏa ra hai phía. Cuối cùng là những bạn đi xe đạp. Khi học sinh đã thưa dẫn, con đường được khai thông, và dòng người cùng xe cộ lại tấp nập ngược xuôi. Em cùng bạn Đức thong thả đạp xe, khoan khoái tận hưởng niềm vui sau một buổi học đạt kết quả tốt. Chúng em luôn nhớ lời cô dặn, phải nghiêm túc chấp hành luật lệ giao thông. Không dàn hàng ba, hàng bốn trên đường, không lạng lách đánh võng gây tai nạn cho người đi đường. Hai đưa chúng em vui vẻ chuyện trò một cách rôm rả, đến ngã ba, hai đứa mới chấm dứt để chia tay nhau, hẹn trưa mai sẽ gặp lại. 

Chỉ vài phút nữa thôi, chúng em đã về tới nhà, về với mái ấm gia đình mà bố mẹ, anh chị em đang chờ đợi. Trong bữa cơm tối quây quần bên mâm cơm sốt dẻo, em sẽ khoe với cả nhà con điểm mười môn toán mà cô Hạnh đã cho cùng với lời tuyên dươngng trước lớp. Nghĩ tới đó, em bất chợt nóng bừng hai mà. 

Tuyển chọn những bài văn mẫu hay lớp 5.

Thuyết minh về một đặc sản của quê hương. Bài văn mẫu hay thuyết minh lớp 8.

Thuyết minh về một đặc sản của quê hương. Bài văn mẫu hay thuyết minh lớp 8. 

Thuyết minh về cấu tạo và công dụng của chiếc xe đẹp. Dàn ý chi tiết bài văn mẫu lớp 8.

Ai từng biết đến Hà Nội, hẳn sẽ không thể không biết cốm làng Vòng một sản vật của đất Thủ đô.

Gốm làng Vòng nổi tiếng khắp Hà Nội. Trước thời kì chiến tranh tiếng thơm của cốm làng Vòng truyền đưa vào đến Thanh Nghệ, đến Huế Quảng, đưa xuống Nam Định, Hải Phòng và vào đến Sài Gòn Nam Bộ. Mỗi năm cứ thấy gió mùa thu nổi sóng trên đồng lúa miền

Bắc là nhiều người lại nhắc đến cốm Vòng  cái món quà thơm lành của ruộng lúa nếp ngoại thành Thủ đô. Khi những cây sấu chạy dọc theo những con đường của Hà Nội bắt đầu lộp độp rụng xuống những trái sấu chín cây thì trên vỉa hè Hà Nội cũng bắt đầu hiện ra hình ảnh người gánh cốm đi bán rong. Trái với thói thường của hàng rong, gánh cốm cứ êm ả mà đi, người bán cốm không cất tiếng rao hàng. Thành thủ người gánh cốm cũng phần nào gợi lên phẩm chất của thứ quà giản dị thơm thảo hiền hậu, vừa chắc chắn vừa tinh tế. Đứng trên ban công nhìn xuống, đứng trong ngõ hoặc đứng trong quầy nhìn ra mà nhận được gánh cốm thì khách gọi lấy mà mua. Cái gánh cốm Vòng cổ truyền đã quá quen với Hà Nội.

Bây giờ ngồi nghĩ lại tôi nhớ rằng tôi không nhớ Tết, không nhớ những ngày vui và những gì đã qua bằng nhớ một ngày nào đã lâu rồi, tôi hãy còn nhỏ, về mùa thu, sáng nào cũng được mẹ mua sẵn cho một mẻ cốm Vòng, để ăn lót dạ trước khi đi học.

Thế thôi, nhưng nhớ lại như thế thì buồn muốn khóc. Tại sao? Chính tôi cũng không biết nữa...

Ờ, mà lạ thật, chẳng riêng gì mình, sao cứ đến đầu thu thì người Hà Nội nào, ở phiêu bạt bất cứ nơi đâu cũng nhớ ngay đến cốm Vòng? Chưa cắn phải ăn làm gì vội, cứ nghĩ đến cốm thôi, người ta cũng đã thấy ngất lên mùi thơm dịu ngọt của lúa non xanh màu lưu li đặt trong những tàu lá sen tròn cũng xanh muôn muốt màu ngọc thạch!

Gốm Vòng quả là một thứ quà đặc biệt nhất trong mọi thứ quà Hà Nội đặc biệt vì mỗi khi thấy gió vàng hiu hắt trở về thì lại nhớ đến cốm, mà đặc biệt hơn nữa là khắp các “nẻo đường đất nước” chỉ có Hà Nội có cốm thôi.

Gốm là một thứ quà của đồng ruộng quê hương mang đến cho ta, nhưng hầu hết các vùng quê lại không có cốm. Tôi còn nhớ lúc tản cư ở vùng Hà Nam, mỗi khi thấy mây thu phủ ngang trời, người ta gặp nhau ở chợ vẫn thường chỉ nói một câu: “Bây giờ ở Hà Nội là mùa cốm!” Thế rối nhìn nhau, không nói gì nữa, nhưng mà ai cũng thấy lòng ai chan chứa biết bao nhiêu buồn...

Thực tế, cốm chỉ là một thứ lúa non, nhưng bao vùng quê bạt ngàn sơn đã có lúa mà không có cốm... Chỉ Hà Nội có cốm ăn.. Và mỗi khi tiết hoa vàng trở về, người ta nhớ Hà Nội là nhớ đến cốm, mà không phải chỉ nhớ cốm, còn nhớ biết bao nhiêu chuyện ấm lòng chung quanh mẽ cốm, bao nhiều cảm tình xưa cũ hiu hiu buồn, nhưng thắm thiết biết bao.

Thuyết minh về cấu tạo và công dụng của chiếc xe đẹp. Dàn ý chi tiết bài văn mẫu lớp 8.

Thuyết minh về cấu tạo và công dụng của chiếc xe đẹp. Dàn ý chi tiết bài văn mẫu lớp 8. 
Thuyết minh về cấu tạo và công dụng của chiếc xe đẹp. Dàn ý chi tiết bài văn mẫu lớp 8.

I. Mở bài:

* Giới thiệu chung: 

Chiếc xe đạp có nguồn gốc từ châu Âu, du nhập vào nước ta từ đầu thế kỉ XX. 

Chiếc xe đạp là phương tiện giao thông thuận lợi của mọi người, nhất là học sinh. 

Il. Thân bài:

* Nêu cấu tạo và tác dụng của các bộ phận: 

Hệ thống tay lái (ghi-đông, cỗ xe…) 

Hệ thống truyền động (khung xe, bàn đạp, trục giữa, ổ bi, xích líp, hai bánh,...) 

Hệ thống chuyên chở: yên xe, bộ phận chở hàng gắn ở trước và sau xe... 

Các bộ phận phụ khác: giỏ chứa đồ, đèn, chuông, chắn xích, chắn bùn, chân chống... 

* Nêu cách sử dụng và bảo quản: 

Bơm căng vừa độ, vặn chặt van khóa hơi, kiểm tra kĩ ốc vít trước khi đi. 

Thỉnh thoảng rửa xe, lau khô, tra dầu mở vào những bộ phận truyền động. 

Ruột xe, vỏ xe khi đã mòn, rách thì phải thay để bảo đảm an toàn. 

III. Kết bài:

* Cảm nghĩ của bản thân: 

Vai trò to lớn của chiếc xe đạp trong kháng chiến chống Pháp và chông Mĩ. 

Vai trò của chiếc xe đạp trong đời sống hiện nay. 

Giới thiệu về hoa phong lan. Bài văn mẫu hay lớp 8 bồi dưỡng học sinh giỏi.

Giới thiệu về hoa phong lan. Bài văn mẫu hay lớp 8 bồi dưỡng học sinh giỏi. 

Giới thiệu về hoa phong lan. Bài văn mẫu hay lớp 8 bồi dưỡng học sinh giỏi.

Từ cổ chỉ kim, từ Đông sang Tây, người sành chơi hoa đầu thống nhất tôn vinh lan là “vương giả chi hoa” bởi vẻ đẹp lộng lẫy, mê đắm hồn người của nó. Hoa lan có mặt khắp nơi trênthế giới, có thể sống ở nhiều vùng khí hậu khác nhau. Họ nhà lan vô cùng phong phủ, gồm 750 chi và khoảng trên 2500 loài. Lan không sống kí sinh như tơ hồng, tầm gửi mà là loài cây tự dưỡng nhờ ánh sáng, không khí và hơi nước. Lan có hai loại chính chia theo điều kiện sống Loại sống bám vào các cây to rồi phát triển gọi là phong lan. Loại bám rễ vào hốc đá chỗ có mùn hoặc được trồng dưới đất gọi là địa lan. Ở nước ta hiện nay đã trồng được các loại lan nổi tiếng như kim đinh, hạc đỉnh, mạc lan, tố tâm, hoàng vũ, phi hoàng điệp, hồ điệp, bạch lan, lan hài… 

Những giống địa lan có nguồn gốc từ Thái Lan có đặc điểm là thân cứng và khá cao, ra hoa quanh năm, màu sắc rực rỡ, mỗi cành trên hai mươi nụ, nỡ cả tháng mới tàn, vận chuyển đi xa tương đối thuận tiên. Các giống hoa này thích hợp với vùng nhiệt đới và á nhiệt đới. Có thể trồng với qui mô lớn theo kĩ thuật hiện đại để phục vụ xuất khẩu. Lan hài, lan hồ điệp và các loài địa lan khác của Đà Lạt chỉ thích hợp với vùng ôn đới. Thân cây yếu, chiều cao hạn chế, nhánh nhỏ, mỗi nhánh chừng ba nụ hoa và thường tàn sau một tuần. 

Thân lan có dạng như cũ giá (địa lan) do các bẹ lá tạo thành hoặc dang đốt trúc (phong lan). Lá lan cũng nhiều hình dáng, phổ biến là loại lan lá dài, xanh và dày, chứa nhiều nước cùng chất dinh dưỡng. Rễ lan mọc lòa xòa và bám rất chắc vào thân cây hoặc vật dùng để trồng. 

Hoa lan mọc thành nhánh lớn gồm nhiều nhánh nhỏ, mỗi nhánh nhỏ có vải bông, màu sắc rực rỡ, rất đẹp. Lan hoàng điệp bông nhỏ, vàng tươi, rập rờn như đàn bướm lượn. Lan hồ điệp bông tương đối lớn, màu trắng, nhị vàng cam, giống như đàn bướm đang bay. Lan hài hình dáng tựa chiếc hài gấm mũi cong, xinh xắn vô cùng! Lan vũ nữ lại giống như một nghệ sĩ múa tài hoa đang say sưa trong điệu múa thần tiên… Đứng trước một vườn lan muôn hồng ngàn tía, người thưởng thức đều có chung một cảm giác lâng lâng như đang lạc vào chốn thiên đường. 

Là loài hoa quý nên lan cần có một chế độ trồng trọt và chăm sóc đặc biệt theo quy trình công nghệ kĩ thuật cao. Địa lan trồng trên đất bùn tơi xốp, phong lan trồng trong các chậu nhỏ bằng gốm hoặc gỗ, các khúc cây ngắn có chứa xơ dừa, than tàu để cho lan bám rễ. Lan được trồng bằng cách cấy mô và người trồng có thể lai tạo giữa các giống lan để có được giống mới với nhiều ưu điểm. 

Vì lan ưa sống trong bóng mát nên người ta phải trồng lan trong nhà hoặc có giàn che nắng. Ngày ngày phun nước tưới giữ độ ẩm vừa phải và thường xuyên kiểm tra để phát hiện và chữa trị kịp thời các loại bệnh của cây. Lưu ý là không được dùng nước máy vì các hóa chất trong nước sẽ làm cho cây lan bị chết. 

Xưa kia, hoa lam là loại hoa chỉ xuất hiện trong đời sống của các bậc vua chúa (Vua chơi lan, quan chơi cúc). Hiện nay, hoa lan đã trở nên phổ biến, hiện diện rộng rãi trong cuộc sống hằng ngày của người dân. Có thể nói hoa lan là sự kết tụ những gì tinh tế nhất, huyền diệu nhất mà thiên nhiên ban tặng cho con người. Cùng với bao loài hoa khác, hoa lan đang góp phần tô điểm cuộc sống của chúng ta ngày càng thêm tươi đẹp. 

Kể về kỉ niệm đáng nhớ với một con vật nuôi. Văn Mẫu hay lớp 8 bồi dưỡng học sinh giỏi.

Kể về kỉ niệm đáng nhớ với một con vật nuôi. Văn Mẫu hay lớp 8 bồi dưỡng học sinh giỏi.


Mẹ mới mua cho em tôi con gà bông đẹp lắm. Thế là cả hai chị em xúm vào, chí chóe giành nhau món đồ chơi ấy. Bất chợt mẹ tôi nói: “Ngày xưa con cũng có một con gà còn gì!” Con gà, con gà... Ừ nhỉ, tôi cũng đã từng nuôi một con gà... 

Trong đầu tôi vẫn giữ nguyên hình ảnh ấy, thực như người ta giữ kĩ một cuốn sách và giờ đây đem ra đọc lại. Sáng hôm ấy, bà tôi dắt tôi ra chợ Tết mua gà. Đông vui và tấp nập lắm. Hàng gà đẩy người, họ mua mua bán bán cãi nhau ôm tồm rồi lại cười xuế xòa. Nhưng có điều khác giữa tôi và họ, là họ mua gà về để ăn Tết còn tôi mua gà về để nuôi, để bắt đầu một năm mới. 

Ở góc khuất của hàng gà có một đôi gà con. Một con màu vàng xinh lắm với một con màu nâu gầy xọp, ấy là tôi nhớ vậy. Bà đã mua cho tôi một con nhưng đó không phải là con màu vàng mà tôi ao ước, mà là con màu nâu xấu xí kia. Quá thất vọng, tôi chẳng muốn cầm con gà về nhà. Về nhà bà thả nó ra sân. Cái cách con gà này làm quen với mọi người thực là kì cục. Với dáng điệu vênh vang, nó đi khệnh khang quanh sân tự giới thiệu mình với mọi người như thể ông chủ mới, thi thoảng lại đủng đỉnh gõ mỏ đập xuống sàn như vừa được ăn thóc. Ra cái vẻ “bề trên”, nó ra mổ vào trán con mèo mun của ông tôi. Bị giáng một cú bất ngờ đau điếng, con mèo ngoạc mồm kêu “meo…” rồi chạy vụt lên mái nhà. Quá khoái chỉ, nó con gà ấy lại định đưa hai cái chân nâu nâu bé tí lèo khéo ra trêu con Mực rồi bị con Mực gấm lên một tiếng. Sợ quá, nó co giò chạy, nhưng để giữ cái sĩ diện của một “ông chủ mới”, nó cứ chạy được một quãng thì lại dừng lại quay nhìn con Mực. Thế là cuộc trình diễn đã xong.

Từ lúc chưa có con gà, chưa có con Nâu ấy, cả nhà cưng chiều tôi lắm. Sáng dậy mẹ đã chuẩn bị sẵn nào bàn chải, khăn mặt, nào bữa ăn sáng. Còn bây giờ, tôi phải tự làm hết, bởi vì mẹ tôi còn cho em Nâu ăn. Nhưng cũng từ đó, tôi đã trở thành con bé tự giác, một con bé khỏe mạnh thay cho một con bé ốm yếu hay vòi vĩnh xưa kia. 

Con gà ấy có đôi chân chỉ. Lông ở cổ hoe hoe vàng, lông đuôi cụt ngủn, nhưng nó là một con gà “có tư cách”. Bé ti thế thôi mà nó cũng đã “lập được chiến công”. Mấy con chó bên hàng xóm hay sang bắt nạt con Mực nhỏ của ông tôi thì nay bị con Nâu dạy cho bài học nhớ đời. Con Nâu hai chân xoạc rộng, hai cánh vắt sau lưng, và như một dũng sĩ oai phong, quả cảm. Nó nhảy bên này, nhảy bên kia làm lũ chó sợ quá

chạy mất. Với chiến công đó, tôi đem khoe khắp xóm. Và từ lúc ấy, tôi cảm thấy mình yêu quí con gà biết bao. Tôi không còn ghét cái điệu bộ đi nghênh ngang của nó nữa mà tôi yêu nó, yêu cái đầu lơ thơ lông nâu của nó. Đã thế, tôi còn đeo cho nó một cái lục lạc trên cổ. Tôi và nó đã thực sự như những người bạn. Nhưng rồi một ngày… 

Chiều hôm ấy, tôi ở trường Mầm non về. Vừa mới học được bài hát mới nên tôi vui lắm, vừa đi vừa nhảy nhót. “Con chim Manh manh, nó đậu cành chanh...”. Quái lạ! Tôi thầm nghĩ: “Sao hôm nay mọi người lại có về buôn thế, hay là…”. Tôi vụt chạy ra cái lồng gà bé xinh xinh để tìm con Nâu mà chẳng thấy, lẽ nào, lẽ nào... Mắt tôi bắt đầu ắng ậc nước, miệng tôi mếu méo: “Mẹ ơi, gà của con đâu?” Bố dẫn tôi ra góc sân. Con Nâu năm đó, vẫn bộ lông nâu thưa thớt, vẫn cái chân chỉ nhưng nó không còn động đậy được nữa. Bố tôi an ủi: “Không có con Nâu, con còn nhiều người bạn khác mà!” và tôi oà lên mà khóc, khóc nức nở như vừa mất đi thứ gì quý giá. Từng giọt nước mắt lăn trên má, tôi bồi hồi nhớ lại từng kỉ niệm của tôi với nó. Nghe mẹ kế lại, con Nâu lang thang chơi rồi bị rơi xuống cái ao ở sau vườn. Thật tội nghiệp cho nó! Suốt mấy ngày sau, lúc nào hình ảnh con Nâu cũng hiện lên trong lòng tôi. Tôi như vẫn thấy bóng dáng nó đi lại trong sân, trêu chọc con Miu và con Mực. Cả con Miu và con Mực cũng như buồn hẳn đi vì thiếu vắng cái bóng nghịch ngợm của con Nâu... 

Tôi ngắm nghía con gà bông ấy. Công nhận là nó đẹp thật, nhưng làm sao bằng được với con Nâu của tôi. Con Nâu của tôi có thể xấu hơn, lông không vàng óng ả như nó nhưng quan trọng hơn hết, nó đã là một phần của tuổi thơ tôi, một phần rất đỗi tuyệt vời đánh thức cái tự giác trong tôi, giúp tôi hoàn thiện hơn. Nó là một con gà đã giúp tôi từ một con bé ngổ ngược, ốm yếu và hay vòi vĩnh đã trở thành tự giác, trở nên khỏe mạnh hơn bao giờ hết... Ừ nhỉ, tôi đã từng có một con gà.