Hiển thị các bài đăng có nhãn 150 Bài Văn Mẫu Hay Nhất. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn 150 Bài Văn Mẫu Hay Nhất. Hiển thị tất cả bài đăng
Dựa theo mẫu bài tập đọc Thư gửi bà, em hãy viết một bức thư ngắn cho người thân. Bài văn mẫu viết thư dành cho học sinh lớp 3.

Dựa theo mẫu bài tập đọc Thư gửi bà, em hãy viết một bức thư ngắn cho người thân. Bài văn mẫu viết thư dành cho học sinh lớp 3.

Dựa theo mẫu bài tập đọc Thư gửi bà, em hãy viết một bức thư ngắn cho người thân. Bài văn mẫu viết thư dành cho học sinh lớp 3. 

BÀI LÀM VĂN: 

Cai Lậy, ngày... tháng… năm… 
Bà Ngoại yêu quý của cháu! 

Cháu là Thanh Diệu đây, đứa cháu gái, con út của mẹ Hồng ra thăm bà đây, bà ạ! Dạo này, bà có khỏe không bà? Bà ăn cơm có ngon không? Mỗi bữa, bà ăn được hai lung bát không hả bà? Bà ráng ăn nhiều cho khỏe, bà nhé. Hôm trước gia đình cháu có nhận được thư bác Hải: Bác nói thời gian gần đây sức khỏe bà có phần giảm sút, bà ăn uống thất thường, không ngon miệng, bố mẹ và chúng cháu lo lắm. 

Gia đình cháu ở trong này vẫn bình thường. Bố cháu dạo này ít đi công tác xa. Còn mẹ thì vẫn bán hàng bình thường như trước. Anh Trung cháu mỗi tháng mới về thăm một lần. Anh nói học căng lắm, vậy mà cháu cứ thấy anh mập trắng ra, to khỏe như chiếc xe tăng đó, bà ạ. Còn cháu vẫn học tốt. Tháng nào, trong số liên lạc gia đình, cháu cũng đều được cô giáo chủ nhiệm nhận xét: “Chăm ngoan, học giỏi”. Bố mẹ cháu hài lòng lắm. Cháu xin hứa với bà, cháu sẽ cố gắng hơn nữa để giữ vững danh hiệu là học sinh giỏi mà cháu đã giành được ở năm học trước.

Cuối thư, cháu chúc bà luôn mạnh khỏe. Hè này, bố mẹ sẽ đưa chúng cháu về thăm bà. Cháu gái út của bà. 

(Kí tên) 
Lê Hồng Thanh Diệu 

Những bài và đoạn văn hay lớp 3.

Em hãy kể về tình cảm của anh trai em đổi với em. 

Bài làm văn mẫu hay lớp 3.

Em có một ngườì anh hơn em năm tuổi. Anh ấy rất hay trêu em. Mà toàn trêu cho em khóc mới thôi. Những lúc như vậy anh thường bị mẹ mắng và phạt, vậy mà anh ấy vẫn không chừa… Chỉ được một lúc là anh ấy lại trêu em ngay. Dù hay trêu em nhưng có cái gì anh ấy cũng nhường em. Hễ em bị bọn trẻ con trong xóm bắt nạt là anh ấy lại đứng ra bênh vực cho em. Dù hay bị anh ấy trêu nhưng em biết anh rất yêu em vì chúng em là anh em mà. 

Những bài và đoạn văn hay lớp 3.

Em hãy kể về tỉnh cảm của chị gái em đối với em.  

Bài làm văn mẫu hay lớp 3.

Chị gái em hơn em bốn tuổi. Chị ra dáng một cô thiếu nữ lắm rồi. Hàng ngày hai chị em em cùng nhau đi học. Có những hôm mùa hè trời nắng, em quên không mang mũ, chị lại nhường mũ cho em. Về nhà em bị mẹ mắng vì tội con gái mà đểnh đoảng có cái mũ cũng quên. Thế là chị lại đứng ra nhận lỗi về mình. Buổi tối chị dạy em học bài xong xuôi đâu đấy chị mới học bài của mình. Mọi việc ở nhà chị đều tranh làm hết vì lúc nào chị cũng sợ em mệt.

Em hãy kể về tình cảm của em gái em đổi với em. 

Bài làm văn mẫu lớp 3.

Em gái em nhỏ hơn em 6 tuổi. Nó rất quấn em. Em đi đâu là nó cũng đòi đi theo, nhiều khi em phải trốn nó để đi chơi. Nếu có cả em và mẹ ở nhà thì nó cũng chỉ theo em mà thôi. Mọi người hàng xóm biết vậy nên nhiều khi rất hay trêu nó, doạ nó là sẽ đánh em. Có lần như vậy nó tưởng thật đã khóc rất to, ai dỗ cũng không nín. Đêm về đi ngủ mà nó còn nấc mãi mới thôi. Em rất xúc động vì tình cảm của em em. 

Tuyển chọn những bài và đoạn văn hay lớp 3.

Bài văn hay lớp 8: Nếu là người chứng kiến cảnh lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo (trong tác phẩm Lão Hạc của Nam Cao) thì em sẽ ghi lại câu chuyện đó như thế nào?

Bài văn hay lớp 8: Nếu là người chứng kiến cảnh lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo (trong tác phẩm Lão Hạc của Nam Cao) thì em sẽ ghi lại câu chuyện đó như thế nào? 
Bài văn hay lớp 8: Nếu là người chứng kiến cảnh lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo (trong tác phẩm Lão Hạc của Nam Cao) thì em sẽ ghi lại câu chuyện đó như thế nào?

Ở xóm Giữa của làng Đại Hoàng chỉ có khoảng vài chục nóc nhà. Lão Hạc là hàng xóm của gia đình em và gia đình ông giáo Tri. Ông giáo Tri là người có học, hiểu biết rộng và tử tế nên được dân làng tin cậy. Chiều chiều, lão Hạc thường xách cái vỏ đất nung sang nhà ông giáo để xin nước giếng. Lần nào ông giáo cũng lưu lão Hạc lại chuyện trò, uống bát nước chè tươi, hút điếu thuốc lào... để cho lão bớt cảm thấy lẻ loi, cô độc. Vợ chết đã lâu, con trai lại đi phu cao su đất đỏ mãi tận

Nam Kì, lão Hạc sống thui thủi một mình trong căn nhà nát, chỉ có mỗi con chó Vàng làm bạn. Lão quý nó như quý con, cho nó ăn bằng bát như người. 

Chiều nay, lão sang chơi sớm hơn mọi khi. Vừa thấy ông giáo, lão báo ngay; 

-Cậu Vàng đi đời rồi, ông giáo ạ! 

Ông giáo ngạc nhiên: 

-Cụ bán nó rồi ư? Sao cụ bảo là...? 

Lão Hạc gật đầu, cố lấy giọng vui vẻ nhưng miệng méo xệch và mắt thì đỏ hoe. Ông giáo nhìn lão ái ngại, lòng đầy thương xót: 

Thế nó để cho bắt dễ dàng hả cụ? 

Bất chợt, lão Hạc bật khóc hu hu, khuôn mặt co rúm lại vì đau khổ. 

Khốn nạn... Ông giáo ơi!... Nó có biết gì đâu! Nó thấy tôi gọi thì chạy ngay về, vẫy đuôi mừng. Tôi cho nó ăn cơm. Nó đang ăn thì thằng Mục nấp trong nhà, ngay đằng sau nó, tóm lấy hai cẳng sau nó dốc ngược nó lên. Cứ thể, thắng Mục với thắng Xiên, hai thằng chỉ loay hoay một lúc là trói chặt cả bốn chân nó lại. Bấy giờ cu cậu mới biết là cu cậu chết… Này! Ông giáo ạ! Cái giống nó cũng khôn! Nó cứ làm y như là trách tôi. Nó kêu ư ử và nhìn tôi, như muốn bảo tôi rằng: “A! Lão già tệ lắm! Tôi ăn ở với lão như thế mà lão đối xử với tôi như thế này à?” Thì ra tôi già bằng này tuổi đầu rồi mà còn đánh lừa một con chó. Nó không ngờ tôi nỡ tâm lừa nó! 

Ông giáo vỗ vai, an ủi lão: 

Cụ cứ tưởng thế đấy chứ nó chả hiểu gì đâu! Vả lại, ai nuôi chó mà chả để bán hay giết thịt! Ta giết nó chính là hoá kiếp cho nó đấy, hoá kiếp để cho nó làm kiếp khác cụ ạ! 

Lão Hạc cố gượng cười: 

Ông giáo nói phải! Kiếp con chó là kiếp khổ thì ta hoá kiếp cho nó để nó làm kiếp người, may ra sung sướng hơn một chút… Kiếp người như kiếp tôi đây chẳng hạn! 

Biết lão đang tự mỉa mai, ông giáo nói: 

Kiếp ai thì cũng thế thôi, cụ ạ! Cụ tưởng tôi sung sướng hơn chăng? Thôi, bây giờ có cái này là sung sướng: Cụ ngồi xuống phản chơi, tôi đi luộc mấy củ khoai, nấu ấm nước chè, rồitôi với cụ ăn khoai, uống nước, hút thuốc lào, rồi nói chuyện, thế là sướng! 

Vẻ mặt lão Hạc nghiêm trang hẳn: 

Xin phép ông giáo để cho khi khác! Tôi muốn nhờ ông giáo giúp nho tôi một việc

-Việc gì thế cụ? 

-Chuyện là thế này, ông giáo ạ!... 

Thế rồi lão Hạc kể lể về anh con trai của lão chỉ vì không có tiền cưới vợ mà phẫn chí bỏ nhà đi phu đồn điền cao su ở tận Nam Kì đã hơn năm nay. Lão nhờ ông giáo trông coi hộ mảnh vườn ba sào để sau này, con trai lão về thì có sẵn đất đấy mà làm ăn. Còn chuyện thứ hai là lão gửi ông giáo giữ họ ba mươi đồng bạc dành dụm từ việc bán chút hoa lợi còm côi và tiền vừa bán chó. Lão bảo rằng lão đã già yếu, lại nay ốm mai đau, chẳng biết thế nào. Rủi có nằm xuống thì sẵn số tiến ấy, nhờ ông giáo đứng ra lo liệu cho, thiếu đâu đành trông cậy vào hàng xóm. 

Lặng nghe lão Hạc nói, ông giáo trầm ngâm suy nghĩ. Lão Hạc vốn là người khái tính, ít chịu phiền ai. Không biết lão có ý định gì mà hôm nay lại nhắc đến những chuyện hệ trọng như thế! Ông giáo động viên lão Hạc: 

Gớm, cụ cứ lo xa làm gì cho mệt? Cụ còn khỏe lắm, chết là chết thế nào? Cụ cứ để tiền mà ăn, khi nào chết hãy hay, tội gì có tiền mà lại chịu nhịn đói! 

Lão Hạc vẫn năn nỉ: 

-Mong ông giáo thương tình tôi tuổi tác già nua mà nhận cho! Được vậy thì tôi cảm ơn lắm! 

Không thể từ chối, ông giáo đành nhận lời, nhưng vẫn băn khoăn hỏi lại: 
- Có bao nhiêu tiền dành dụm, cụ gửi tôi cả thì từ mai lấy gì mà ăn? 

Lão Hạc xua tay tỏ ý không cần: 

- Ông giáo đừng lo, tôi đã sắp xếp đâu vào đấy cả rồi ạ! Xin phép ông giáo, tôi về! 

-Vâng! Cụ lại nhà! 

Lão Hạc chậm chạp lê từng bước chân ra cổng Ông giáo nhìn theo cái dáng lòng khòng, lam lũ của lão mà động lòng. Dạo này, cả làng đói. Có người cả tháng không biết đến hạt cơm, chỉ củ khoai, củ sắn, mớ rau lang, rau má… sống lay lắt qua ngày. Lão Hạc cũng thế, nhưng lão thà nhịn đói chứ nhất quyết không bán mảnh vườn để dành cho con. Lúc bóng lão Hạc đã khuất sau rặng tre đầu ngõ, ông giáo thở dài quay vào nhà, trong tay vẫn giữ chặt chiếc túi nhỏ màu nâu đã cũ đựng mấy chục đồng bạc của lão Hạc gửi. Ông giáo lắc đầu lẩm bẩm một mình: “Rõ khổ”.

Chứng kiến đầu đuôi câu chuyện, trong lòng em trào lên tình cảm xót xa và mến phục. Cuộc sống của lão Hạc chẳng có gì vui. Cái nghèo đeo đẳng làm khổ lão suốt đời. Ông lão già nua, ốm yếu ấy sống âm thầm, lặng lẽ trong sự chờ đợi mỏi mòn đứa con trai yêu quý của mình, Ngày trở về của anh ấy chắc còn xa lắm, mà lão Hạc thì như ngọn đèn lắt lay trước gió. Tình thương và đức hy sinh của ông lão thật đáng cảm phục và bi kịch của cuộc đời ông lão khiến cho ta rơi nước mắt. Số phận bi đát của lão Hạc cũng là số phận chung của nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám, khi chưa được Đảng giác ngộ và dẫn đất vào con đường đấu tranh giải phóng khỏi ách nô lệ của chế độ thực dân, phong kiến gian ác. 

Bài văn hay lớp 8: Nếu là người chứng kiến cảnh lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo (trong tác phẩm Lão Hạc của Nam Cao) thì em sẽ ghi lại câu chuyện đó như thế nào?


Thuyết minh về một đặc sản của quê hương. Bài văn mẫu hay thuyết minh lớp 8.

Thuyết minh về một đặc sản của quê hương. Bài văn mẫu hay thuyết minh lớp 8. 

Thuyết minh về cấu tạo và công dụng của chiếc xe đẹp. Dàn ý chi tiết bài văn mẫu lớp 8.

Ai từng biết đến Hà Nội, hẳn sẽ không thể không biết cốm làng Vòng một sản vật của đất Thủ đô.

Gốm làng Vòng nổi tiếng khắp Hà Nội. Trước thời kì chiến tranh tiếng thơm của cốm làng Vòng truyền đưa vào đến Thanh Nghệ, đến Huế Quảng, đưa xuống Nam Định, Hải Phòng và vào đến Sài Gòn Nam Bộ. Mỗi năm cứ thấy gió mùa thu nổi sóng trên đồng lúa miền

Bắc là nhiều người lại nhắc đến cốm Vòng  cái món quà thơm lành của ruộng lúa nếp ngoại thành Thủ đô. Khi những cây sấu chạy dọc theo những con đường của Hà Nội bắt đầu lộp độp rụng xuống những trái sấu chín cây thì trên vỉa hè Hà Nội cũng bắt đầu hiện ra hình ảnh người gánh cốm đi bán rong. Trái với thói thường của hàng rong, gánh cốm cứ êm ả mà đi, người bán cốm không cất tiếng rao hàng. Thành thủ người gánh cốm cũng phần nào gợi lên phẩm chất của thứ quà giản dị thơm thảo hiền hậu, vừa chắc chắn vừa tinh tế. Đứng trên ban công nhìn xuống, đứng trong ngõ hoặc đứng trong quầy nhìn ra mà nhận được gánh cốm thì khách gọi lấy mà mua. Cái gánh cốm Vòng cổ truyền đã quá quen với Hà Nội.

Bây giờ ngồi nghĩ lại tôi nhớ rằng tôi không nhớ Tết, không nhớ những ngày vui và những gì đã qua bằng nhớ một ngày nào đã lâu rồi, tôi hãy còn nhỏ, về mùa thu, sáng nào cũng được mẹ mua sẵn cho một mẻ cốm Vòng, để ăn lót dạ trước khi đi học.

Thế thôi, nhưng nhớ lại như thế thì buồn muốn khóc. Tại sao? Chính tôi cũng không biết nữa...

Ờ, mà lạ thật, chẳng riêng gì mình, sao cứ đến đầu thu thì người Hà Nội nào, ở phiêu bạt bất cứ nơi đâu cũng nhớ ngay đến cốm Vòng? Chưa cắn phải ăn làm gì vội, cứ nghĩ đến cốm thôi, người ta cũng đã thấy ngất lên mùi thơm dịu ngọt của lúa non xanh màu lưu li đặt trong những tàu lá sen tròn cũng xanh muôn muốt màu ngọc thạch!

Gốm Vòng quả là một thứ quà đặc biệt nhất trong mọi thứ quà Hà Nội đặc biệt vì mỗi khi thấy gió vàng hiu hắt trở về thì lại nhớ đến cốm, mà đặc biệt hơn nữa là khắp các “nẻo đường đất nước” chỉ có Hà Nội có cốm thôi.

Gốm là một thứ quà của đồng ruộng quê hương mang đến cho ta, nhưng hầu hết các vùng quê lại không có cốm. Tôi còn nhớ lúc tản cư ở vùng Hà Nam, mỗi khi thấy mây thu phủ ngang trời, người ta gặp nhau ở chợ vẫn thường chỉ nói một câu: “Bây giờ ở Hà Nội là mùa cốm!” Thế rối nhìn nhau, không nói gì nữa, nhưng mà ai cũng thấy lòng ai chan chứa biết bao nhiêu buồn...

Thực tế, cốm chỉ là một thứ lúa non, nhưng bao vùng quê bạt ngàn sơn đã có lúa mà không có cốm... Chỉ Hà Nội có cốm ăn.. Và mỗi khi tiết hoa vàng trở về, người ta nhớ Hà Nội là nhớ đến cốm, mà không phải chỉ nhớ cốm, còn nhớ biết bao nhiêu chuyện ấm lòng chung quanh mẽ cốm, bao nhiều cảm tình xưa cũ hiu hiu buồn, nhưng thắm thiết biết bao.

Thuyết minh về chiếc kính đeo mắt. Dàn ý chi tiết bài văn mẫu thuyết minh hay lớp 8.

Thuyết minh về chiếc kính đeo mắt. Dàn ý chi tiết bài văn mẫu thuyết minh hay lớp 8. 
Thuyết minh về chiếc kính đeo mắt. Dàn ý chi tiết bài văn mẫu thuyết minh hay lớp 8.

l. Mở bài:

Giới thiệu chung: Chiếc kính đeo mắt là vật dụng phổ biến trong cuộc sống hằng ngày. 

Il. Thân bài: 

* Cấu tạo và chất liệu: 

Cấu tạo của chiếc kính gồm hai phần: gọng kính và mắt kính. Gọng kính có thể làm bằng chất dẻo hoặc kim loại quý. Mắt kính được làm bằng nhựa hoặc thủy tinh trong suốt (tròng nhựa, tròng kính). 

* Phân loại: 

-Kinh có nhiều loại: kính râm (kính mát), kính trắng không số, kinh cận, kính viễn, kính loạn thị, kính lão… 

* Cách bảo quản: 

Khi dùng xong, nhớ lau chùi kính sạch sẽ rồi cho vào bao kính hoặc để trên mặt bàn, trong ngăn tủ, ngàn bàn, tránh các vật nặng đè vỡ hoặc làm trầy xước. 

Ngày nay, ở Viện mắt Trung ương và các thành phố lớn đã chữa được những bệnh về mắt bằng tia la-de, làm cho mắt nhiều người sáng lại bình thường. 

III. Kết bài: 

Chiếc kính đeo mắt rất có ích, nó giúp chúng ta nhìn sự vật chính xác, tạo điều kiện để mọi người học tập và lao động tốt hơn.