Hiển thị các bài đăng có nhãn Những Bài Văn Mẫu Lớp 6. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Những Bài Văn Mẫu Lớp 6. Hiển thị tất cả bài đăng

Tả Cái Cặp Sách Của Em.


Bài làm văn mẫu hay nhất. 
Tả Cái Cặp Sách Của Em. 

Mỗi đồ vật đều có một công dụng và hữu ích riêng. Em bút chì giúp em chữa bài tập sai. Anh bút mực giúp em viết những dòng chữ nắn nót. Giúp em đựng hết sách vở thật gọn gàng là chị cặp sách. 

Chiếc cặp của em được làm bằng vải cứng pha nilông. Dáng cập như một hình chữ nhật nằm, rộng gần bằng hai quyển sách giáo khoa ghép lại Chiếc cặp trông thật bắt mắt khi khoác lên mình bộ áo màu hồng pha lẫn với màu trắng. Nổi bật nhất trên nắp cập là một cô búp bê, tay cầm bông hoa tươi thắm, bên cạnh là chú mèo trông rất đáng yêu. 

Quai cặp làm bằng vải sợi nilông, bên trong có một cái đệm mút rất êm để em đeo cập dễ dàng hơn. Giúp em mở được cập là chiếc khóa cặp. Khóa cặp làm bằng sắt, được mạ một lớp nhôm bên ngoài để chống gỉ. Mỗi khi cần mở cặp chỉ cần ấn nhẹ vào hai bên. 

Mở chiếc cặp ra em thấy cặp có tới năm ngăn. Có hai ngăn to và ba ngăn nhỏ. Ngăn to đầu tiên em để sách giáo khoa. Ngăn to thứ hai em đựng vở và hộp bút. Ngăn nhỏ bên trong có khóa kéo trông thật bí mật nằm gọn gàng trong hai ngăn to thì em đựng một ít giấy kiểm tra và giấy vẽ. Hai ngăn nhỏ bên ngoài trông như hai chiếc tai xinh xinh thì một ngăn em để ô, còn một ngăn em đựng nước uống. 

Trước đây, bây giờ và sau này, chiếc cặp sẽ mãi lưu giữ cho em những ấn tượng, những kỉ niệm vui buồn ở thời học sinh Chiếc cặp sẽ mãi là người bạn đồng hành thân thiết giúp em đi những bước đi đầu tiên. 

Bài Văn Tả Cảnh Hoàng Hôn Trên Biển Quê Hương Em.


Bài làm văn mẫu hay nhất. 
Bài Văn Tả Cảnh Hoàng Hôn Trên Biển Quê Hương Em.

Quê tôi là một làng chài ven biển. Dân chài sống lam lũ quanh năm mà vẫn chẵng dư dã được bao nhiêu. Làng hướng mắt ra đón những cơn gió biển thổi vào thế nên bọn nhóc tụi tôi mới nhỏ ti mà đứa nào đứa nấy sạm đen vì nắng và gió biển. Vùng quê tuy nghèo nhưng không phải không có những niềm vui. Với tôi, kỉ niệm sâu sắc nhất chính là được ngắm cảnh hoàng hôn trên biển. 

Chiều nào cũng vậy, tôi cùng lũ bạn bước nặng trịch trên những cồn cát đầu làng sau buổi tan trường. Cồn cát mênh mông gắn bó với cả tuổi thơ tôi trong suốt những tháng ngày qua. Nó còn gắn với bao trò chơi thú vị của lũ trẻ con miền biển. Nhưng hôm nay cũng vậy, tôi phải từ bỏ những cuộc chơi sớm hơn để về giúp bố mẹ chuẩn bị bữa cơm chiều. Bố tôi đi biển cứ sấm tối mới về. Còn mẹ tôi đi làm cũng hay về muộn. Bữa cơm chiều trông chờ vào cả cậu con trai lớp sáu. 

Tôi về nhà, cất sách vỡ nhưng không nấu cơm ngay. Bao giờ cũng vậy, tôi dọn dẹp sân thềm trước và tranh thủ ngắm hoàng hôn. Hôm nay biển xanh chỉ hơi gợn sóng nhưng chỉ có dân miền biển như chúng tôi mới rõ, ở trong cái sự phẳng lặng kìa, biển đang động lắm. 

Chả là, đó là lúc nước triều bắt đầu dâng mà. Gió biển hôm nay nhẹ nhàng mát rượi. Vị mặn thổi vào khiến con mắt tôi cảm giác cay cay. Biển bắt đầu nhợt nhạt vì mặt trời sắp lặn. Những tia nắng cuối cùng của một ngày không đủ tạo màu trên biển mà đủ để mặt biển ánh lên màu trắng hơi phớt vàng nhợt nhạt. 

Mặt trời bắt đầu tắt nắng. Phía xa kia không phải là ông mặt trời chiếu những tia nắng chói chang mà là một quả cầu rực đỏ đặt trên một cái mâm lớn màu xanh lục. Quả cầu lửa nhỏ dần rồi cứ thể rơi tụt vào lòng biển cả. Phía ngoài khơi chi chít những chiếc tàu đang rướn mình hướng về phía làng tôi. Trong những chiếc tàu kia, có một chiếc ngày nào tôi cũng chờ cũng đợi. 

Bữa cơm chiếu đã dọn xong vừa kịp lúc bố mẹ tôi về. Bố nhảm nhí chén rượu kể câu chuyện cả ngày đi biển. Còn mẹ vừa ăn vừa thỉnh thoảng lại xoa đầu đứa con trai. Mẹ nhìn tôi bằng ánh mắt vô cùng trìu mến như đang ngợi khen sự ngoan ngoãn của con trai mình. Tôi thấy lòng ấm lại, ấm như bát cơm đầy đang nằm trong bàn tay nhỏ của tôi. 

Bài Văn Hãy Tả Một Cảnh Đẹp Mà Em Biết.


Bài làm văn miêu tả mẫu hay nhất. 
Bài Văn Hãy Tả Một Cảnh Đẹp Mà Em Biết. 

Vào dịp nghỉ hè, tôi được đi nghỉ mát ở Nha Trang cũng gia đình. Khi đến nơi thì trời đã tối. Mẹ bảo phải ngủ sớm để ngày mai có sức đi chơi. Hôm sau, mẹ gọi tôi dậy rất sớm. Khi ra đến biển tôi nghe tiếng sóng rì rào giống như một khúc nhạc tươi vui. Một cơn gió thoáng qua làm cho những cây dừa đung đưa. Sóng vẫn vỗ ào ào không nghĩ, trời đất vẫn yên tĩnh. 

Một vệt hồng xuất hiện ở phía chân trời, lớn dần cho tới khi thành một con đường hồng thắm, rạng rỡ từ đó đến chỗ chúng tôi. Mặt 

biển thì óng ánh màu hồng nhạt.

Và phía chân trời, mặt trời từ từ xuất hiện. Những tia nắng ban mai bắt đầu trải khắp mọi nơi. Càng lên cao thì mặt trời dần dần mất đi màu hồng, thay vào đó là màu đỏ chói chang. 

Biển thức dậy hoàn toàn, sóng càng lúc càng vỗ mạnh. Những con thuyền ra khơi bây giờ đã về. Kìa, một con sóng bỗng nhô cao lên, hăng hái tiến nhanh vào bờ. Chúng cứ chồm lên nhau cuốn lấy bờ cát phẳng lì, bọt nước trắng xóa cùng những tiếng rì rào sôi động. 

Trong khi sóng đang cuồng nhiệt nhảy múa thì những người đi tắm biển sớm đã tập trung khá đông. Người ta tràn xuống biển và kêu lên khi thấy một con sóng lớn nhảy qua đầu. Thỉnh thoảng có những đứa bé bị sặc nước. Đằng kia những đứa trẻ đang e dè trước những con sóng lớn. Có lẽ đây là lần đầu chúng được ba mẹ cho đi tắm biển. Nhưng cũng có những đứa rất hiếu động bày đủ mọi trò chơi. Tôi đã nhanh chóng làm quen được với rất nhiều bạn rồi cùng các bạn xây lâu đài cát. Trên bờ cát, những con cồng bé tí đang chạy lang xăng. Người tắm biển đông dần. Quanh chỗ tôi đứng có rất nhiều đụn cát nhỏ. Mỗi khi sóng vào thì nó chợt tan biến, thì ra đây là công trình của các chú dã tràng. “Dã tràng xe cát biển đông” câu này tôi đã nghe rất nhiều lần nhưng bây giờ mới được chứng kiến tận mắt. Không biết tại sao con dã tràng lại làm những công việc vô ích đó nhỉ! 

Ngắm mãi những con dã tràng mà tôi quên mất là mặt trời đã lên cao trên đỉnh đầu. Những tia nắng chói chang đang dần lấn át ánh nắng dịu dàng của buổi sớm mai. Đây cũng là lúc cả gia đình tôi phải tạm biệt biển để về khách sạn ăn trưa. Một lần ở biển thật là thú vị. 

Chuyến đi Nha Trang lần này đã để lại cho tôi nhiều điều thú vị về biển. Chia tay Nha Trang, tôi mong được một lần trở lại. 

Hãy Viết Thư Cho Bạn Tả Lại Cảnh Đẹp Của Trường Em.


Bài làm văn miêu tả chọn lọc. 
Hãy Viết Thư Cho Bạn Tả Lại Cảnh Đẹp Của Trường Em.

Hùng thân mến! 

Dạo này cậu có khỏe không? Mình nhớ từ lần về quê ấy đến giờ có lẽ cũng đã đến một năm. Chắc cả cậu và quê mình đổi thay nhiều lắm. Cậu cho tớ gửi lời hỏi thăm tới tụi bạn cùng quê mình nhé. 

Hùng à! Mình vừa mới chuyển đến trường mới đây. Ngôi trường cũ đã được phá bỏ rối. Trường mới đẹp và khang trang lắm. 

Ngôi trường mới của chúng mình được xây trên một khu đất rộng gần quốc lộ. Trường gồm hai khu chính: khu lớp học và khu hiệu bộ, chưa kể khu nhà xe và khu tập thể của cán bộ giáo viên. Nhà hiệu bộ với các phòng được thiết kế hiện đại và sang trọng, có phòng vi tinh, phòng thí nghiệm và thư viện, lúc nào cũng luôn sẵn sàng chào đón các bạn học sinh yêu tri thức và khoa học. Khu lớp học có hai dãy nhà cao tầng nằm đối diện nhau với gần bốn chục phòng. Phòng học nào cũng gọn gàng ngăn nếp và được trang bị khá đầy đủ. 

Nhưng cậu biết không, điều mà bọn mình cảm thấy hài lòng nhất ở khu trường mới là tổng thể khuôn viên trường. Khách đến trường, 

sau khi bước qua cổng chính sẽ cảm thấy rất ấn tượng khi được chiêm ngưỡng khu công viên của trường mình. Đó là một tiểu khu hình tròn được tạo bởi những bồn hoa và những hàng ghế đá công viên được bác lao công chăm sóc rất tận tình nên chẳng lúc nào thiếu vắng sắc hoa. Sân trường mình không giống như những trường bên cạnh. Phần lối đi vào khu hiệu bộ được làm vừa đủ lớn, còn lại được chia thành những hàng thẳng tắp trồng toàn cây xanh. Đây thật sự là một nét rất riêng của trường mình. Chẳng thế mà, mỗi khi tập trung, chúng mình được ngồi dưới những gốc cây râm mát. 

Sâu vào bên trong, trước đại sảnh của khu hiệu bộ là hai hàng cau vừa thẳng tắp đang vươn mình lên cao. Phía dưới điểm đều những bồn cây cảnh được cắt tỉa tỉ mỉ trông rất đẹp. Ấn tượng nhất là dù ở ngay giữa thành phố nhưng trường mình vẫn trồng được hai cây mai tứ quý. Đến mùa xuân chắc chúng mình sẽ có dịp ngắm những cánh mai vàng ngay giữa thành phố. Trồng xen giữa hai bồn cây cảnh ven đại sảnh là hai cây lộc vừng đã lớn. Vào mùa này cây lại rải xuống những chùm hoa đỏ tía trông thật là đẹp mắt. 

Thế đấy Hùng ạ! So với ngôi trường cũ của mình, nơi mà cậu đã có dịp tới thăm thì ngôi trường mới hiện đại và đẹp hơn nhiều. Những gì mình kể cho cậu hôm nay cũng chỉ nói lên được phần nào thôi. Mình tin chắc rằng khi nào cậu đến thăm, cậu sẽ được tận mắt chứng kiến vẻ đẹp của nó. 

Thôi! Có lẽ trong một thời gian ngắn mình không thể kể cho cậu nghe nhiều hơn những điều thú vị về trường mình. Trước khi dùng bút, mình chân thành mời cậu vào đây thăm mình và bố mẹ mình. Mình hứa, ngày đó mình sẽ là tình nguyện viên đưa cậu đi thăm ngôi trường mới. Thôi chào cậu nhé. Chúc cậu ngày càng học giỏi hơn. 

Bạn thân !

Hãy tả cảnh đồng lúa quê em vào một sáng đẹp trời.


Bài làm văn mẫu hay nhất.
Hãy tả cảnh đồng lúa quê em vào một sáng đẹp trời.

Một buổi sáng đẹp trời, em cùng mẹ đi bẻ ngô. Cánh đồng quê em gần con sông Cà Ty, cách thành phố Phan Thiết chưa đầy mười cây số.

Cánh đồng làng khá rộng. Từ làng ra tới đường quốc lộ xa hơn một cây số và chạy dài theo đường quốc lộ gần hai cây số. Đất đai màu mỡ và những người nông dân lao động cần cù đã khiến đồng ruộng quê em quanh năm xanh tốt, bốn mùa đều có nhiều thóc, đậu, ngô, khoai…

Quanh đồng ruộng là những vườn thanh long xanh mướt. Hết ruộng lúa là những đầm sen. Mùa này sen đang lụi nên trông đầm rộng hẳn ra. Nhìn từ xa chỉ thấy toàn là ruộng lúa. Từng thửa ruộng to nhỏ khác nhau, mảnh hình chữ nhật mảnh hình thang. Lúa đang thì con gái đã cao quá bờ nên chỉ thấy một màu xanh mơn mởn chạy tít tấp. Nắng vàng trải nhẹ, gió đùa vui cùng cây lúa. Đó đây những cây bóng mát cao lớn điểm trên thảm lúa mênh mông. Ở một vài thửa ruộng, lác đác đã có mấy người làm cỏ, be bờ. Mấy chú cò bay ngang, màu trắng lấp lóa trong nắng.

Mùa này vùng ruộng sâu trồng được lúa nhưng vùng cạn chỉ trồng hoa màu. Đậu xanh, đậu đen chạy dài theo luống. Thân cây thấp, cành là đu đưa như vẫy chào người qua lại. Những luống khoai lùm xùm. Nhìn gân mới thấy những dây khoai, còn nhìn xa, chỉ thấy một màu xanh hoặc tim tím của lá, tùy theo từng giống khoai. Mấy bà mấy chị đang vun luống cho đậu, cho khoai cười nói vui vẻ. Một đàn chim sâu sà xuống vừa xới vừa bắt sâu. Gần đường quốc lộ là những vạt ngô cao quá đầu em. Thân cây mập mạp. Lá tỏa dài đan vào nhau. Bắp ngô bám theo thân, mỗi cây chừng hai, ba bắp. Bắp thon dài, lớp áo ngoài xanh bóng, Chòm râu hung hưng,… Một bầy chim lích chích trong bãi ngô. Nhờ chúng mà nhà nông quê em đỡ vất và trong việc phòng trừ sâu bệnh cho cây, cánh đồng quê em cũng đang thay đổi với những vụ mùa bội thu. Em yêu tha thiết cánh đồng quê em và tự hào về bước chuyển mình của quê hương.