Hiển thị các bài đăng có nhãn Những Bài Văn Kể Chuyện Lớp 3. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Những Bài Văn Kể Chuyện Lớp 3. Hiển thị tất cả bài đăng

Hãy kể về gia đình mình với một người bạn mới quen


HƯỚNG DẪN LÀM BÀI.

Đề bài yêu cầu em kể (tự thuật) về gia đình mình với một người bạn mới quen (người bạn đó có thể là mới chuyển về trường em (lớp em) hoặc là người bạn mới quen trong một trường hợp nào đó (cùng chơi thể thao ở sân vận động, cùng đọc sách ở thư viện, cùng tập thể dục nhịp điệu ở nhà văn hóa thiếu nhi.. .) 

Nội dung kể: Em có thể nêu những nội dung sau đây: 

+ Địa chỉ của gia đình em: số nhà, khu phố, đường, phường (nếu em ở thị xã, thị trấn), nếu là ở nông thôn thì ghi thôn (ấp) và một dấu hiệu nào đó dễ nhận biết ở ngay trước nhà em hoặc gần nhà em để có điều kiện có thể mới bạn đến nhà chơi. 

+ Gia đình em gồm bao nhiêu người? Bố, mẹ làm nghề gì? Anh, chị, em gồm những ai? Họ làm gì, ở đâu? Tính tình của mỗi người và không khí sinh hoạt trong gia. đình ra sao? 

+ Sau khi kể về gia đình mình, em có thể hỏi bạn về gia đình bạn để thể hiện sự quan tâm và tình cảm của mình đối với bạn. Nếu có dịp nào đó em có thể mời bạn đến chơi nhà mình. 


Bài làm văn mẫu hay. 
Hãy kể về gia đình mình với một người bạn mới quen.

Tuần trước gặp nhau ở công viên được biết và quen cậu, lại nghe cậu kể về gia đình cậu cho mình nghe, mình vui lắm. Nay đến lượt mình nói về gia đình mình cho cậu nghe nhé. Gia đình mình ở gần đây thôi, ngay hẻm Trâm Bầu, khu phố 5. Từ đây, cậu chỉ đi bộ khoảng mười phút là đến nơi. Trước cổng nhà mình là một khóm bông giấy màu đỏ, được bố mình cắt tỉa và uốn thành một cái vòm cổng, vừa đẹp vừa mát. Nhà mình cũng giống nhà cậu, gồm bố mẹ và hai chị em mình, chỉ khác là nhà cậu toàn con trai còn nhà mình thì toàn con gái. Bố mình công tác ở một công ti kinh doanh, còn mẹ mình là một cô giáo dạy học ở Trường Trung học phổ thông Đào Duy Anh. Chị mình học lớp Mười một ở trường mẹ dạy. Còn mình thì cậu biết rồi đấy. Khi nào rồi, đến nhà mình chơi rồi chúng mình cùng học bài, ôn lại những bài tiếng Anh nhé. Chúng mình cùng thi đua ai được nhiều điểm mười! 



Mỗi lần gặp nhau, lúc nào cũng vội cả, chỉ trao đổi với nhau được vài câu về chuyện học hành, vui chơi... là trống đánh vào học rổi. Biết nhau, quen nhau đã ba tuần nay mà chả có đứa nào biết về gia đình của nhau cả. Nay, có thể chúng mình được ngồi với nhau lâu đây. Giờ thì mình kể cho cậu nghe về gia đình của mình trước đã, sau đó đến lượt cậu nhé! 

Gia đình mình trước đây ở dưới quê, vừa mới chuyển lên đây được ba năm. Bố mình làm việc ở Sở Kế hoạch Đầu tư của tỉnh, mẹ mình là cô giáo dạy học ở Trường Tiểu học Lí Tự Trọng. Anh trai mình tốt nghiệp lớp mười hai năm rồi, thi đại học không đỗ, vừa mới đi bộ đội trong đợt tuyển quân đầu năm. Trước lúc lên đường, anh hứa với bố mẹ mình, sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, anh sẽ trở về tiếp tục ôn thi đại học. Ở nhà, chỉ có mỗi mình. Mỗi lần học bài làm bài tập, gặp phải những bài khó, không biết hỏi ai, trao đổi với ai, phải đợi mẹ đi dạy về mới hỏi được. A này! Nhà cậu chỉ cách nhà mình có một hẻm. Hay là buổi sáng, cậu đến nhà mình, chúng mình cùng học bài cho vui, được không? 

Hãy kể về gia đình mình với một người bạn mới quen.


Bài làm văn mẫu hay nhất. 
Hãy kể về gia đình mình với một người bạn mới quen.

Không ngờ chúng mình lại gặp nhau ở đây. Đầu năm ngoái, mình thấy cậu với ba mẹ và hình như cả chị cậu nữa cũng đi tham quan Vũng Tàu trên một chuyê'n xe với gia đình mình! Cậu chuyển trường lên đây từ đầu năm phải không? Mình ở lớp 3A, còn cậu lớp 3B, lớp cô Thảo chủ nhiệm, đúng không? Chúng mình nghĩ tập một lát, chạy hơn ba mươi phút rồi, mệt quá! Nào ngồi xuống đây, chúng mình làm quen đi! Nhà mình ở hẻm Thống Nhất kia kìa, số nhà 12A, trước cổng, có cây dừa cao nhất đấy. Đến đó cậu cứ bấm chuông là mình ra ngay. Nhà mình chỉ có bốn người. Bố mình làm ở công ti may mặc tại Thành phố Hồ Chí Minh. Mẹ mình là một bác sĩ nha khoa công tác ở bệnh viện tỉnh. Nhà mình chỉ có hai chị em thôi. Chị mình đang học lớp Mười hai trường chuyên. Mình là út. Năm tới, chị mình vào đại học, lên ở trên ấy với bố mình. Dưới này, chỉ còn hai mẹ con mình. Bố mẹ và chị rất cưng mình nhưng cũng nghiêm khắc với mình lắm. Có lúc ham chơi, quên học bài, thể nào mình cũng được chị hoặc  mẹ nhắc nhở, phê bình. Mỗi lần bố về, mình thường mách lại với bố mình. Cứ tưởng bố sẽ bênh mình, nào ngờ bố chỉ mỉm cười rồi nói nhỏ với mình “Thế là mẹ với chị thương con nhất đấy!” Lúc đó, cả nhà mình ai cũng cười, vui lắm! Cậu nhớ đến nhà mình chơi nhé! 

Bài văn kể lại buổi đầu tiên em đi học.


HƯỚNG DẪN LÀM BÀI: 

Đề bài: Kể lại buổi đầu em đi học gồm các phần sau:

Phần viết: Viết những điều em vừa kể thành một đoạn văn ngắn Nội dung cụ thể.

Phần kể:

Trình bày một cách thứ tự theo diễn biến của sự việc: trước, trong và khi đến trường. 

Trước khi đi: Em chuẩn bị như thể nào (dậy sớm làm vệ sinh cá nhân, ăn sáng, chuẩn bị quần áo, sách vở cặp sách dày dép) 

Trong lúc đi: Xuất phát vào lúc mấy giờ (buổi sáng hay buổi chiều)? Thời tiết lúc đó ra sao? Bố mẹ hay anh chị đưa em đi? Đi bộ hay bằng phương tiện gì?

Khi đến trường: Cảm giác của em ra sao (bơ ngỡ, lo lắng. sợ sệt hoặc vui mừng phấn khởi háo hức hoặc xen lẫn những trạng thái tình cảm mừng, lo lẫn lộn…)? 


Bài văn mẫu hay nhất. 
Bài văn kể lại buổi đầu tiên em đi học.

Đã hơn hai năm rồi mà hình ảnh của buổi đi học đầu tiên không phai mờ trong kí ức của em. Sáng đó, em dậy sớm lắm. Sau khi tập thể dục và vệ sinh cá nhân xong, em liền vội và ngồi vào bàn ăn sáng. Bố mẹ và chị đều khen em nhanh nhẹn, hoạt bát hơn mọi lần. Dường như em cũng cảm thấy như thế. Trong em, một cảm giác bồn chồn, vui vui xen lẫn sự lo lắng, sợ hãi. Lần đầu tiên mặc bộ đồng phục, em cảm thấy minh lớn hẳn lên. Đúng 6 giờ 30 phút, bố đưa em đến trường. Cổng Trường Tiểu học Đinh Bộ Lĩnh mở rộng. Những lá cờ đủ màu sắp thành một hàng từ cổng trường nối dài theo đường Lí Thường Kiệt tung bay trước gió, hân hoan chào đón ngày tựu trường. Bố dẫn em đi dọc hành lang tầng trệt, rồi dừng lại trước cửa phòng lớp 1. Cô giáo từ trong lớp bước ra mĩm cười chào hai bố con em. Sau lời chào hỏi, bố nói lời gửi gắm em cho cô giáo rỗi cúi xuống vỗ về em: “Con ở lại với cô giáo và các bạn. Bố đến cơ quan đây. Tan trường bố hoặc mẹ sẽ đến rước con”. Em níu lấy áo bố như không muốn rời: “Trưa, bố đón con sớm nghe bố”. Và tự nhiên những giọt nước mắt ứa ra, lăn dài trên má. Một cảm giác buồn vui lẫn lộn dâng lên trong lòng em. Buổi học đầu tiên của em như vậy đó. 

Bài văn kể về một người hàng xóm mà em quý mến.


HƯỚNG DẦN LÀM VĂN.

Đề bài gồm có 2 phần: Phần kể và phấn viết. 

Nội dung kể và phần viết đều giống nhau: “kể, viết về một người hàng xóm mà em quý mền”. 

Để thực hiện nội dung này, em cần tham khảo các câu hỏi gợi ý trong sách giáo khoa. Trả lời được những câu hỏi ấy và liên kết nội dung các câu trả lời lại, xem như em đã thực hiện được yêu cầu cơ bản đề ra. Sau đây là những câu hỏi gợi ý mở rộng để em tham khảo giúp em hiểu và viết được một đoạn văn hay. 

Gợi ý dàn bài: 

+ Giới thiệu người hàng xóm mà em sẽ kể, viết về người đó: Tên người đó là gì? Người già hay trẻ, đàn bà hay dân ông, thanh niên hay thiếu nữ? Người đó độ bao nhiêu tuổi, dễ tính hay khó tính, dể gần hay khó gần, yêu mến trẻ em ra sao? 

+ Nghề nghiệp của người đó trước đây và bây giờ là gì? 

+ Quan hệ tình cảm của gia đình em với người hàng xóm ra sao? Tình cảm của em với người đó như thế nào và ngược lại? 

+ Cảm nghĩ của em về người hàng xóm.
Lưu ý: Phần kể: thuộc về văn nói, cần chú ý ngữ điệu khi kể. 

Phần viết: thuộc về văn viết, cần chú ý trao chuốt từ ngữ khi dùng để câu văn vừa đúng ngữ pháp vừa có hình ảnh, ý diễn đạt rõ ràng và trôi chảy. 


Bài làm văn mẫu hay. 
Bài văn kể về một người hàng xóm mà em quý mến.

Phía bên kia khu vườn nhà tôi là nhà bà Hợi. Bà là “Bà mẹ Việt Nam anh hùng”. Bà có năm người con: bốn trai, một gái. Hai anh con trai và ông cụ đã hi sinh trong cuộc kháng chiến chống Mĩ. Những người con còn lại của cụ đều đã có gia đình và đều ở trên tỉnh. Mấy lần anh con trai về rước bà lên ở chung, nhưng bà không đi. Bà nói ở dưới quê quen rồi, bà không đi đâu cả. Năm nay, bà đã ngoài sáu mươi rồi nhưng vẫn còn khỏe mạnh, hoạt bát. Trong xóm, ai cũng quý mến, kính trọng bà. Bà thường hay sang nhà chơi với nội tôi. Hai bà rất quý nhau. Lần nào gặp tôi, bà cũng ôm tôi vào lòng, vuốt mái tóc dài quá vai của tôi mà nói: “Tối nay, sang ngủ với bà cho vui. Bà sẽ kể chuyện cổ tích cho cháu nghe và cả chuyện đánh Mĩ nữa. Cháu thích chuyện gì, bà kể chuyện đó”. Bà rất thương tôi. Có quà gì ngon mà chú Hòa, cô Hạnh gửi biếu bà, bà đều dành phần cho nội tôi và tôi. Trong xóm tôi, hề có chuyện khúc mắc gì giữa xóm giềng với nhau, người ta thường nhờ bà đến hòa giải. Nội tôi thường nói “Ở xóm này, bà Hợi là trung tâm của sự đoàn kết, là chất kết dính mọi người lại với nhau trong tình làng nghĩa xóm”. Bà Hợi của tôi là thế đó. Không chỉ riêng tôi kính trọng quý mến mà xóm làng ai cũng nể trọng bà. 

Bài văn kể về một người hàng xóm mà em quý mến.


Bài làm văn mẫu hay. 
Bài văn kể về một người hàng xóm mà em quý mến.

Nhà chị Phượng chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bao la của một người mẹ. Bố chị ở vậy, nuôi chị cho đến bây giờ. Năm nay, chị học lớp Mười hai trường chuyên của tỉnh. Cả xóm em, ai cũng khen chị, quý chị, bởi chị vừa đẹp người vừa đẹp cả nết. Đặc biệt, ở chị có một điểm mà em rất quý mến, kính phục. Đó là tình thương của chị đối với người già. Bà cụ Tử ở cách nhà em một khoảnh vườn. Bà sống đơn độc một thân một mình trong căn nhà nhỏ, không con cái, cháu chắt. Nghe đâu trước đây cụ cũng có gia đình, nhưng chiến tranh đã cướp mất ông lão và anh con trai duy nhất của bà. Từ đó cho đến giờ, bà vẫn sống thui thỏi một mình. Cảm thông với số phận đơn chiếc của bà cụ, chị Phượng không ngày nào không đến thăm. Mỗi lần đến với bà cụ, chị thường rủ em cùng đi. Chị giúp bà quét dọn nhà của, giặt giũ quần áo, nấu ăn giúp bà mỗi khi bà bệnh. Không ruột rà máu mủ, không họ hàng thân thích, vậy mà chị Phượng chăm bà, thương yêu bà như bà nội, bà ngoại của mình. Điều đó thật đáng quý: Còn với em, chị coi em như đứa em ruột. Có cái gì ngon, cái gì đẹp, chị cũng chia phần cho em, và còn hướng dẫn thêm cho em học nữa. Bố mẹ em rất quý chị, coi chị như con gái của mình.