Hiển thị các bài đăng có nhãn Những Bài Văn Kể Chuyện Lớp 3. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Những Bài Văn Kể Chuyện Lớp 3. Hiển thị tất cả bài đăng

Bài Văn Miêu Tả Lớp 3: Em Hãy Tả Cây Táo Trong Vườn.



Khu vườn cây ăn quả nhà bác Nga, hàng xóm nhà em có một cây táo.

Cây táo này bác trồng từ khi em còn chưa ra đời. Đến nay nó đã cao gần bằng mái nhà. Tán cây lá sum sê, toả bóng mát một góc vườn. Lá táo không to bản, mặt trên màu xanh bóng, có những đường gân nhô. Điều đặc biệt nhất của cây táo là những chùm hoa trắng nhỏ xinh nở rộ vào mùa xuân. Và chỉ ít lâu sau, không biết từ lúc nào, trên những cành táokhẳng khiu đã xuất hiện chi chít những trái táo non đầu mùa trông thật thích mắt. Chúng em hồi hộp chờ đợi những trái táo lớn từng ngày. Và ngày đó đã đến. Trước mắt chúng em là những trái táo căng tròn, da xanh bóng. Chúng em hái đầy một rổ, rửa sạch và cùng nhau ngồi thưởng thức. Những quả táo chua tôn rốt, chấm với muối ớt tạo nên vị ngon thật hấp dẫn, không thể nào quên.

Cây táo đã trở thành một người bạn thân thiết với chúng em từ lúc nào không biết Thỉnh thoảng, chúng em thay nhau nhổ cỏ, xới đất cho cây mau lớn để đợi những mùa táo trĩu quả năm sau.

Bài văn mẫu miêu tả lớp 3: Em hãy tả một cây cam trong vườn.



Vườn nhà em có một cây cam được trồng từ rất lâu. Mẹ em kể cây cam do chính tay bà ngoại trồng từ hồi em còn bé.

Cây cam tuy chỉ cao quá cửa số nhà em nhưng quả sai trĩu trịt. Cứ mỗi độ xuân sang, cây cam cũng như loại cây khác lại đâm chồi nảy lộc. Lá cam gần giống lá bưởi, nhưng nhỏ hơn. Hoa cam nhỏ li ti, có màu trắng và rất thơm. Những bông hoa nhỏ xinh vừa rụng xuống được ít lâu, trên những cành cây khẳng khiu đã xuất hiện những quả cam non đầu mùa nhỏ xíu. Nhờ đôi bàn tay chăm sóc khéo léo của bà ngoại nên quả rất nhanh lớn. Chẳng mấy chốc quả cam đã to bằng cái bát nhỏ, vỏ xanh thẫm. Rồi quả lớn dần và chín vàng xuộm trông rất thích mắt. Em thích những lúc được đứng dưới gốc cây nhìn lên ngắm những cành cam trĩu quả chín vàng. Rồi cũng đã đến lúc hái cam. Mùa cam chín năm nay cũng là lúc bà ngoại em ra đi không bao giờ về nữa. Em cùng mẹ ra vườn hái những quả cam đầu mùa đặt lên bàn thờ thắp hương dâng bà.

Nhìn những trái cam chín vàng, em lại chạnh lòng nghĩ về bà ngoại; người đã vất vả sớm hôm để cho em có những trái cam ngọt lành hôm nay.

Bài văn kể chuyện lớp 3: Em hãy kể về buổi đầu tiên đi học.



Kỉ niệm về buổi đầu tiên đi học vẫn mãi còn trong kí ức tuổi thơ của em. Hôm đó mẹ đưa em tới trường trên con đường làng quen thuộc thơm mùi của lúa. Con đường hôm nay bỗng trở nên xa lạ quá. Đi bên cạnh mẹ, bàn chân em như muốn dừng bước và ước sao con đường thật dài để không phải xa rời bàn tay mẹ.

Tới cổng trường, đi gần tới cửa lớp, em óà khóc và ôm chặt lấy mẹ. Mẹ dỗ dành, an ủi mãi. Cô giáo bước ra, ân cần, dịu dàng đón em vào lớp. Các bạn ai cũng tròn xoe mắt nhìn em như gọi mời: bạn vào lớp đi, đừng khóc nữa, chúng mình cũng như bạn thôi. Em cảm thấy vững tin hơn và theo chân cô vào lớp Chỗ em ngôi là bàn đầu, cạnh bàn cô giáo. Thỉnh thoãng cô lại nhìn em bằng ánh mắt trìu mến. Em cảm thấy lòng mình ấm áp hẳn lên và từ hôm sau đi học, em không còn thấy lo sợ nữa.



Hoà trong không khí chung của học sinh cả nước, ngày mồng 5 /9 là ngày em được công nhận là một học sinh. Buổi sáng hôm đó là một, kỉ niệm thật đẹp trong đời học sinh của em.

Đúng 6 giờ em bước chân ra khỏi nhà. Ô hay! Sao hôm nay bầu trời lại đẹp thế?  Hàng cây ven đường khẽ đung đưa theo gió như đang đưa bước chân em nhanh đến trường. Con đường làng quen thuộc hôm nay lại càng trở nên thân thương hơn Tiếng lúa rỉ rào như chào đón em, vẫy gọi em. Lòng thấy vui vui, em nhảy chân sáo thật nhanh. Đến trước cổng trường, em ngỡ ngàng bởi khung cảnh ở đây. Cánh cổng mở to. Đứng trước cổng trường là hai hàng anh chị học sinh lớp 5 đang cầm cờ giơ tay vẫy vẫy. Bước vào bên trong, hai dãy nhà còn mới tình. Một khung cảnh thật sôi động diễn ra trước mắt em. Các bạn học sinh đã đứng ýào hàng. Tiếng trống trường rộn rã. Em vội vàng đi tìm lớp của mình và hoà vào không khi chung của ngày khai giảng.

Ngày đầu tiên đi học là một kĩ niệm không bao giờ quên dù hôm hay em đã lớn.

Bài văn kể về nông thôn hoặc thành thị mà em biết.


Bài làm văn mẫu hay. 
Bài văn kể về nông thôn hoặc thành thị mà em biết.

Bấy giờ, em mới biết thế nào là nơi đô thị. Hè vừa rồi, em được mẹ cho lên thị xã chơi ba ngày ở nhà đi Phượng bạn cùng học với mẹ hồi ở phổ thông. Suốt ba ngày, em được dì Phượng cho đi mấy vòng khắp thị xã. Đi đến chỗ nào, em cũng đều thấy nhà cửa san sát nhau chạy dọc theo các đường phố. Nhà cao tầng là phổ biến và hầu như nhà nào cũng những cửa hàng, cửa hiệu, bày bán đủ các loại mặt hàng. Chỗ thì ghi “Cửa hàng tạp hóa”, chỗ thì ghi “Cửa hàng vải sợi”, “Kim khí điện máy”, “Tiệm giày da”, “Quân áo may sẵn”… Đường sá đều rải nhựa, kể cả mấy con hẻm cũng tráng nhựa láng bóng. Buổi tối đi ra đường, em mới thấy cảnh tấp nập đông vui. Người và xe cộ ngược xuôi như mắc củi. Đèn điện sáng trưng hai bên đường. Em thích nhất là được dì cho đi chơi ở công viên trung tâm của thị xã. Ngồi trên những băng đá, ngắm nhìn những vòi nước phun lên qua ánh đèn tạo thành những sắc cầu vòng thật là đẹp. Đấy, thị xã trong mắt em là thế, nó khác thật nhiều so với vùng quê của em. 

Hãy kể lại một buổi biểu diễn nghệ thuật mà em được xem.


HƯỚNG DẪN LÀM BÀI:

Đề bài yêu cầu em kể lại một buổi biểu diễn nghệ thuật mà em được xem. Để làm tốt bài kể chuyện này, em cần hồi tưởng lại một buổi biểu diễn nghệ thuật theo trình tự gợi ý sau: 

Đó là buổi biểu diễn nghệ thuật gì? Ở đâu? Khi nào? Đoàn nào biểu diễn? 

Em đi xem với ai? Chương trình gồm những tiết mục gì, em thích tiết mục nào nhất? 

Cảm nhận của em ra sao sau buổi biểu diễn? 


Bài làm văn mẫu hay. 
Hãy kể lại một buổi biểu diễn nghệ thuật mà em được xem.

Hôm đó là tối thứ bảy, tại khu hội xuân, đoàn ca múa nhạc Thành phố Hồ Chí Minh về biểu diễn nhân kỉ niệm ngày Đồng khởi 17-1. Tối đó, em được anh Hai dẫn đi xem. Mở đầu chương trình là bài hát “Dáng đứng Bến Tre” do ca sĩ Thùy Trang trình bày. Sau đó là nhiều tiết mục kể tiếp nhau: tấu nhạc, thổi sáo, múa. Em thích nhất là bài “Mặt trời bé con” của nhạc sĩ Trần Tiến, do chính tác giả trình bày. Bài hát thật vui nhộn. Nét mặt, điệu bộ của tác giả, nhất cái miệng rộng của chú và nụ cười pha chút hài hước làm cho khán giả cười hòa cùng tràng pháo tay kéo dài như làm vỡ tung cả không gian hội xuân. Một đêm ca nhạc thật là thú vị! 

Chưa bao giờ em được xem xiếc cả, bởi quê em ở xa vùng thị thành, thỉnh thoảng chỉ được xem những tiết mục xiếc trên tivi mà thôi. Nhưng lần ấy, một đoàn xiếc ở thành phố về biểu diễn lưu động tại huyện em. Dù cách thị trấn bốn cây số, em cũng xin bố đi xem bằng được. Đây là buổi biểu diễn cuối cùng, ngày mai đoàn sẽ lên đường đi huyện khác. Hai bố con em đến nơi thì chương trình biểu diễn đã được tiến hành khá lâu rồi. Bố dẫn em bước lên sân khấu nơi diễn ra tiết mục “Xiếc mô tô”. Nghe mọi người ca ngợi tiết mục này, nên bố mua vé để xem tiết mục này trước. Sân khấu xiếc mô tô chỉ chứa được khoảng trăm người trở lại. Khách đã đứng thành vòng tròn quanh sân khấu. Bỗng nhiên, em thấy sân khấu rung lên, rồi trục xoay chuyển động cả cái khối tròn hình thù giống cái quay quay nhanh dần. Và bỗng nhiên, ba chiếc mô tô từ đáy giếng rồ ga, bay vọt lên theo thành giếng. Hai nghệ sĩ trẻ một nam và một nữ, tay cầm lái, tay dựa ra vẫy chào khán giả, miệng cười tươi như hoa. Họ lượn lên, lượn xuống không khác gì những cánh chim chao liệng trong không trung. Đó là tiết mục xiếc “Mô tô hay” mà lần đầu tiên em mới thấy. Em cảm phục lòng dũng cảm của các nghệ sĩ xiếc. Sau đó, bố còn dẫn đi xem các tiết mục khác cũng nằm trong sân vận động của thị trấn, xiếc người đi trên dây thép, khi đi xe đạp, xiếc đu quay. Tiết mục nào cũng thú vị, cũng hấp dẫn như xiếc của nước ngoài trên chiếc tivi vậy.