Hiển thị các bài đăng có nhãn Bồi Dưỡng Học Sinh Giỏi Văn 6. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Bồi Dưỡng Học Sinh Giỏi Văn 6. Hiển thị tất cả bài đăng

Bài văn hãy tả cảnh nhộn nhịp sân trường em trong giờ ra chơi.


Bài văn hãy tả cảnh nhộn nhịp sân trường em trong giờ ra chơi.


Trong ký ức tuổi thơ của mỗi người sân trường là một hình ảnh rất đẹp và thân quen. Nhất là những khoảng khắc được vui đùa cùng các bạn dưới sân trường ấy. Hãy cùng đọc bài văn: Bài văn hãy tả cảnh nhộn nhịp sân trường em trong giờ ra chơi. Cùng cảm nhận không khí sôi động ngày nào, đây cũng là một bài văn hay đáng để các em học tập tham khảo thêm trong quá trình viết văn của mình.


Bài văn hãy tả cảnh nhộn nhịp sân trường em trong giờ ra chơi.

Nhanh thật đấy! Loáng một cái đã đến cuối tiết hai rồi, mà sao sân trường im ắng quá! Ngoài kia chỉ nghe thấy âm thanh vi vu của gió, tiếng líu lo của chim cùng tiếng lá cây xào xạc mà thôi. Bỗng Tùng! Tùng! Tùng! Ba hồi trống vang lên làm âm thanh im ắng ấy biến đâu mất và thay vào đó là tiếng nói, tiếng cười, tiếng hò reo khắp sân trường. 

Từ mọi cửa lớp, học sinh thi nhau ùa ra sân như những dòng thác đổ. Sân trường lúc trước rộng là thế mà bây giờ như hẹp lại bởi những trò chơi, những bước chân chạy nhảy vui vẻ của các bạn học sinh. Màu đen của những mái đầu học trò, màu xanh rì của lá cây, màu trắng của áo đồng phục và cả màu khăn đỏ của các bạn đội viên nữa, tất cả những màu sắc ấy hòa quyện lại với nhau thành một vườn hoa đầy màu sắc, rực rỡ dưới ánh nắng ấm áp mùa thu. Có mấy nhóm chơi đã xác định được chỗ của mình rồi đấy! Dưới tán lá xanh mát của cây đa này là trò nhảy dây của các bạn gái, còn dưới gốc phượng có từng chùm hoa đỏ rực kia là chỗ bắn bi của các bạn trai. Ồ! Còn nhóm kéo co kia khôn thật, xí ngay được một chỗ vừa rộng rãi lại mát mẽ ở dưới những hàng dừa. Xem ra mỗi trò chơi đều có cái hay, cái vui riêng của nó, nhưng vui và sôi nổi nhất trong các trò chơi vẫn là trò kéo co. Trông xem trọng tài là ai mà oai thế nhỉ? À! Đó là Trang con bạn học với tôi đây mà. “Nào, cả hai đội đã sẵn sàng rồi, trọng tài thổi còi đi chứ" . Huýt tiếng cỏi của trọng tài vang lên báo hiệu cuộc chơi được bắt đầu. “Dò ta! Dò ta!” Cả hai đội đều cố sức kéo, chắc là mệt lắm nên bạn nào mặt cũng đỏ bừng, mồ hỏi thì chảy ròng ròng. Xung quanh, các bạn đứng xem cổ vũ rất nhiệt tình: “Hiếu cố lên! Thắng cố lên”. Hiệp này xem ra có vẻ gay go, chưa đội nào phân thắng bại thì bỗng có tiếng reo lên: “Hi! Hi! Hoan hô! Hiếu thắng rồi, giỏi lắm!”. Tiếng reo hò đó là tiếng 

báo hiệu tỉ. số 1- 0 nghiêng về đội anh chàng Hiếu. Ngay gần đó là trò Chơi nhảy dây của các bạn gái cũng vui không kém. Vòng này là ba bạn Thảo, Hiến, Lê thi với nhau. Chà, vòng này có vẻ gay go nhỉ vì cả ba bạn đều là những tay nhảy cừ khôi trong lớp. Trông các bạn nhảy siêu thật, chân thoăn thoắt, tay đưa dây nhanh vèo vèo, chỉ nghe thấy tiếng dây vun vút chứ chẳng thấy đầu và chân đâu cả. Vập! Vập Cả hai bạn Hiến, Lê nhảy siêu thế mà bây giờ cũng bị loại và còn mình Thảo xứng với chức vô địch mà thôi. Bỗng tôi nghe thấy tiếng “Bắn đi Đạt, cho Nam thua đi” nhìn sang thì mới biết Đạt và Nam đang chơi bắn bi. Nhìn kìa, điệu bộ của Nam trông đến là buồn cười, xoa xoa bi này lại còn hà bi nữa chứ, lợi dụng lúc Nam sơ hở Đạt đặt bi xuống và cạch thế là Đạt thắng rồi. Lúc này Đạt mới bắc Nam đang ngắm các bạn gái Này! tớ thắng rỗi". Nghe Đạt nói Nam tức lắm định trả thù nhưng bỗng Tùng! Tùng! Tùng! Ba hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã hết. Chúng em xếp hàng rồi vào lớp trả lại sự yên tỉnh cho sân trường. Tuy chỉ có 15 phút thôi nhưng 15 phút đó cũng đủ giúp chúng em thoải mái, sảng khoái và hứng thú hơn khi bước vào các tiết học sau. 

Bài Văn Hãy Tả Một Cái Cây Ở Sân Trường Em "Cây Bàng".


Bài Văn Hãy Tả Một Cái Cây Ở Sân Trường Em "Cây Bàng".


Sân trường dưới những hàng cây xanh tươi che bóng mát, nơi lưu dấu biết bao kĩ niệm tuổi học trò. Bất kỳ ai trong chúng ta cũng đã có ít nhất một lần thẩn thờ đứng ngắm say đắm hàng cây dưới sân trường. Hãy cùng chúng tôi ôn lại kỹ niệm về hàng cây dưới mái trường với. Bài Văn Hãy Tả Một Cái Cây Ở Sân Trường Em "Cây Bàng". để cảm nhận. Đây là một bài văn mẫu miêu tả hay đáng để các em đọc, tham khảo làm văn hay.


Bài Văn Hãy Tả Một Cái Cây Ở Sân Trường Em "Cây Bàng".

Chắc hẳn mỗi người học trò nào cũng có những kỉ niệm về mái trường, thầy cô và bè bạn, với tôi kỉ niệm ấy gắn với cây hàng ở sân trường tiểu học Trần Phú. 

Có lẽ, không bao giờ tôi quên được hình ảnh về cây bàng này. Từ xa nhìn lại, cây bàng như chiếc ô xanh kì lạ. Rễ cây nổi lên mặt đất như những con rồng đang uốn lượn. Nhưng đẹp nhất vẫn là lá bàng. Những ngày cuối đông lá bàng chuyển từ màu lục già sang màu vàng rồi chuyển sang màu đỏ thật lộng lẫy, không sót một chiếc lá nào. Bây giờ, cây bàng nổi bật với những chiếc lá đỏ chối giữa bầu trời lạnh lẽo mùa đông khiến ta cảm thấy ấm áp. Chỉ cần một cơn gió nhẹ thoáng qua đã làm chiếc là bàng rơi xuống. Lúc ấy, trông những chiếc là bàng thật giống những chiếc máy bay, rơi đột ngột từ trên cao xuống bị gió thổi làm cho lão đảo, lão đảo mấy vòng rồi cuối cùng đã hạ cánh xuống mặt đất. Những chiếc máy bay hạ cánh chồng lên nhau như một chiếc thảm rực rỡ khiến cho những cành bàng trở nên trơ trụi. Để rồi mùa xuân đến, lộc non tràn đầy trên những cành khô khốc ngày nào. Những lộc non ấy xanh biếc một màu xanh đến kì lạ, xanh tươi đẹp đến nỗi người vội vã đến mấy cũng phải dừng lại đôi chút để ngắm lá bảng. Và dường như trong mỗi cành lộc non như ẩn chưa cái gì đó vô cùng mạnh mẽ, một sức sống mãnh liệt, tràn đầy sức sống. Đến mùa hạ, lá bàng đã rắn rỏi hơn, chiếc lá to dần lên thật dày, xanh um mát rượi. Ánh sáng xuyên qua giờ chỉ còn là màu ngọc bích. Chính vì lẽ đó mà chúng em rất thích được ngồi dưới tán lá bàng đọc truyện, chơi nhảy dây, đá cầu... Mùa thu đến, hoa bàng đã nở rộ xinh xinh như những ngôi sao tí hon rồi dần trở thành những quả bàng vàng ươm, thơm lừng và ngọt lịm, nhân ăn bùi bùi như lạc. 

Thời gian thấm thoát trôi qua cũng đã hơn năm năm rồi, em phải xa mái trường tiểu học Trần Phú yêu dấu, phải xa bạn bè, xa cây bàng để bước vào ngôi trường mới nhưng có lẽ suốt đời này em sẽ không bao giờ quên và mãi khắc ghi vào trong tim hình ảnh cây bàng với những kỉ niệm bạn bè của thuở nào. 

Bài Văn Miêu Tả Lớp 6: Đề Bài Hãy Tả Cảnh Trường Em Trước Giờ Vào Lớp.

Bài văn em hãy kể lại cảnh trường em trước giờ vào lớp. Đây là một bài văn mẫu hay mà các em nên đọc lại nhiều lần, để nắm bắt được bố cục, dàn bài văn, phong cách trình bày diễn đạt một bài văn miêu tả là như thế nào. Ngôn ngữ để diễn tả sự vật, sự việc, mọi hoạt động diễn ra trên sân trường trước giờ vào lớp như thế nào? Từ đó rút ra kinh nghiệm cho mình, để viết văn hay hơn, đạt điểm cao.

Bài Văn Miêu Tả Lớp 6: Đề Bài Hãy Tả Cảnh Trường Em Trước Giờ Vào Lớp.


Bài làm văn miêu tả mẫu hay nhất. 
Bài Văn Miêu Tả Lớp 6: Đề Bài Hãy Tả Cảnh Trường Em Trước Giờ Vào Lớp.

“Lan ơi! Chúng mình cùng đi học nào”. Đó là tiếng gọi của Thảo Em nghĩ thẩm “Sao hôm nay nó gọi mình đi học sớm thế nhỉ, mới 7 giờ thôi mà”. Tuy vậy, nhưng em vẫn cùng Thảo đến trường. 

Bầu trời trong xanh, thoáng đăng, không khí rất trong lành. Mặt trời đã nhô lên, trông giống như một trái đào chín mọng khổng lồ. Có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Có rất ít học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, để lộ những hàng ghế màu vàng. Các dãy nhà quay mặt vào nhau, để lại một khoảng sân trống với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Những tia nắng ấm áp chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường đã náo nhiệt hơn lúc trước. Bác đa già đang giơ tay đón chào học sinh. Các cây khác đung đưa trong gió. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Mỗi bạn chơi một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Trong mỗi lớp học, học sinh cũng xem lại bài đã chuẩn bị. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non. Bác trống nằm im nhìn chúng em. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: “Tùng! Tùng! Tùng!”, thế là giờ học bắt đầu. Bên ngoài không khí lại tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phẩn phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang. 

Em rất thích quang cảnh của ngôi trường vào buổi sớm mai vì đó là một quang cảnh yên tĩnh và thơ mộng nhất. 

Bài Văn Miêu Tả Lớp 6: Đề Bài Văn Hãy Tả Lại Ngôi Nhà Nơi Em Đang Sống.

Bài Văn Hãy Tả Lại  Ngôi Nhà Nơi Em Đang Sống. Trong chương trình văn miêu tả lớp 6,  đồi hỏi cao hơn và phức tạp hơn một chút so với các bài văn miêu tả các lớp nhỏ hơn như lớp 3,4,5. Vì thế các em cần phải nâng cao kiến thức kĩ năng nhiều hơn nữa, để có thể vận dụng kiến thức vào bài văn của mình. Hãy đọc bài văn mẫu hay tả về ngôi nhà em đang sống dưới đây, như một tài liệu tham khảo, góp phần vào việc ngày học tốt môn tập làm văn của các em.

Bài Văn Miêu Tả Lớp 6: Đề Bài Văn Hãy Tả Lại  Ngôi Nhà Nơi Em Đang Sống.


Bài làm văn mẫu miêu tả hay. 
Bài Văn Miêu Tả Lớp 6: Đề Bài Văn Hãy Tả Lại  Ngôi Nhà Nơi Em Đang Sống.

Đã một tuần nay, em được bố cho lên đơn vị chơi. Ở đơn vị bố rất vui nhưng chỉ được mấy ngày em đã thấy nhớ nhà da diết. Hôm nay em được trở về với ngôi nhà thân yêu của mình. 

Về tới đầu làng em đã nhìn thấy mái tôn đỏ của nhà em thấp thoáng sau lùm cây xanh. Ngôi nhà của em nằm gần đầu làng, ngay cạnh con đường trục chính của thôn được lát gạch sạch sẽ. 

Trước khi vào nhà phải qua một cổng sắt để dẫn vào sân. Sân nhà em tuy không rộng lắm nhưng bố em cũng trồng mấy bồn hoa ở góc sân. Sắc hoa rực rỡ tô thêm vẻ đẹp cho ngôi nhà. Ngôi nhà xinh xắn có sân trước, sân sau rất thoáng mát. 

Bước vào nhà, đầu tiên là phòng khách. Phòng khách được sơn màu vàng nhạt. Nền nhà lát gạch hoa vừa đẹp lại vừa trang nhã. Đồ đạc ở phòng khách tuy đơn sơ nhưng được bố mẹ xếp đặt gọn gàng nên cũng vui mắt. Bên cạnh bàn uống nước, bố để một chậu cảnh. Mẹ còn treo giỏ phong lan lên cửa sổ nữa nên như có thiên nhiên ở trong nhà vậy. Đối diện với bàn uống nước là một cái tủ trang trí có để ti vi. Sau bữa cơm tối, cả nhà em thường quây quần tại đây để trò chuyện hoặc xem ti vi. Sát với phòng khách là phòng ngủ của bố mẹ em. Và cuối cùng là phòng bếp và phòng vệ sinh. Phòng bếp tuy hơi nhỏ nhưng với bàn tay khéo léo của mẹ, đồ đạc lúc nào cũng gọn gàng, ngăn nắp. Trên gác là phòng của hai chị em em. Bàn học của em được kê gần cửa sổ nên lúc nào cũng tràn ngập ánh sáng. Từ đây em có thể nhìn thấy tất cả khu vườn của nhà mình.

Ngôi nhà là tổ ấm của gia đình em. Nơi ấy em được yêu thương, che chở trong vòng tay của bà và bố mẹ. Dù đi đâu xa em cũng muốn nhanh chóng được trở về với ngôi nhà thân yêu của mình. 

Bài Văn Miêu Tả Lớp 6: Hãy Viết Bài Văn Miêu Tả Cảnh Bão Lụt Ở Miền Trung.

Bài Văn Miêu Tả Lớp 6: Hãy Viết Bài Văn Miêu Tả Cảnh Bão Lụt Ở Miền Trung. 


Hãy viết bài văn miêu tả cảnh bão lụt ở Miền Trung. Đây là một bài văn mẫu hay dành cho các em học sinh lớp 6 tham khảo. Bài văn miêu tả chứa đựng nhiều tình cảm yêu thương, đồng cảm của các em đối với một vùng quê bão lụt miền Trung thân yêu. Các em nên đọc lại nhiều lần để nắm bắt được, bố cục, cách trình bày và diễn đạt ngôn ngữ một cách tự nhiên và chân thành.


Bài Văn Miêu Tả Lớp 6: Hãy Viết Bài Văn Miêu Tả Cảnh Bão Lụt Ở Miền Trung. 

“Lũ lụt” hai tiếng đó giờ đây khi nhắc đến, vẫn làm nhiều người kinh hoàng. Còn tôi, tôi không thể quên được trận lũ lụt khủng khiếp ở miền Trung dạo nọ. 

Hôm ấy, tôi đang xem ti vi, đập vào mắt tôi là diễn biến của trận lũ lụt miền Trung. Trận lũ khủng khiếp ngoài sức tôi tưởng tượng. Tất cả đều ngập chìm trong biển nước. Bốn bề bát ngát một màu nước đục ngầu. Các ngôi nhà bị ngập đến tận nóc, nổi lên những mái ngói đỏ, đôi chỗ mái ngối đã bị tốc. Những cây to, không bị gẫy, không bị bật rễ thì cũng bị ngập đến ngọn. Chúng như đang chơi vơi, như đang cố ngoi lên, chúng cũng hi vọng sống qua cơn lũ. Đồng ruộng ngập trong nước làm tan đi giấc mơ được mùa của người nông dân. Gió rít thét gào làm cây cối ngả nghiêng, cứ như là chúng không chống chọi nổi sức mạnh của nước, của gió. Không thể phân biệt được giữa trời và đất. Tôi có cảm giác: Bầu trời kia rất gần mặt nước, và cũng sắp tan thành nước chăng? 

Hình ảnh những chiếc thuyền cứu hộ, những người dân ngồi trên thuyền, có khi nổi trên mặt nước chỉ là chiếc lốp xe làm tôi vô cùng xúc động. Từng bàn tay lớn, bé sung sướng đưa ra đón những gói mì, gói bánh… Lúc đó, tôi cảm thấy sống mũi cay cay, nước mắt tôi trào ra lúc nào không hay. 

Cơn lũ như muốn cuốn phăng mọi thứ, muốn để lại nơi nó vừa đi qua một cảnh hoang tàn. Đây đó, xác những gia súc bị dạt vào những bụi lau, sậy. Tôi thấy thương chúng nhiều hơn là sợ. Mưa vẫn trút xuống. Hình như thiên nhiên đang trả thù vì con người đã phá rừng, làm bẩn nguồn nước… Bao nhiêu người đã mất đi người thân trong trận lũ ghê gớm này… 

Các bạn ơi! Ta phải bảo vệ rừng cây, bảo vệ thiên nhiên, có vậy thì thiên nhiên mới sống hoà đồng với chúng ta.